QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 292

Dù sao Lữ Mão Mão cũng đã ra tay thì mình buộc phải cố gắng

tự cứu lấy bản thân. Ông buộc phải liên lạc với Phạn Băng Băng. Để
đề phòng điện thoại bị nghe lén, khi Đường Hội Thanh đi công tác
lên tỉnh, ông chạy tới một cửa hàng ven đường mua một cái sim điện
thoại, loại sim này không cần phải dùng chứng minh thư đăng kí,
bởi vậy không thể nào điều tra ra ai là chủ nhân của nó. Lúc này
Đường Hội Thanh giống như một con cáo bị hoảng sợ, mất đi lòng
tin với tất cả mọi người, chỉ biết tin vào mỗi bản thân mình.

Đường Hội Thanh gọi điện thoại cho Phạn Băng Băng. Phạn Băng

Băng nhận được điện thoại, giống như một binh sĩ đang bị bao vây
trùng trùng điệp điệp, nay bỗng dưng nhận được quân cứu viện, bật
khóc nức nở.

Tiếng khóc này là sự ấm ức, trách móc, oán hận và sợ hãi. Tình

cảm phức tạp này chỉ có Đường Hội Thanh mới hiểu được.

Đường Hội Thanh lập tức dỗ dành cô, an ủi cô, nói một loạt những

lí do mà dạo gần đây ông không thể liên lạc với cô. Phạn Băng Băng
đâu biết, lúc này Đường Hội Thanh cũng cảm thấy mình nguy hiểm
trùng trùng, tự thân mình còn khó giữ.

Đường Hội Thanh hỏi Phạn Băng Băng chuyện ăn trộm ở Lệ

Dương rốt cuộc là chuyện gì?

Nhắc tới chuyện đau lòng, Phạn Băng Băng lại bật khóc. Đường

Hội Thanh vội vàng an ủi. Phạn Băng Băng thút thít kể lại nguyên do
sự việc cho Đường Hội Thanh nghe.

Từ khi Lữ Mão Mão cứ liên tục kiếm cớ gây chuyện, đánh đập,

Phạn Băng Băng luôn sống trong tâm trạng hoảng hốt. Bởi vì trong
tay của Lữ Mão Mão có chứng cứ vụng trộm của cô với Đường Hội
Thanh nên cô đành nhẫn nhịn cho qua. Nỗi sợ hãi này tích tụ lâu
ngày tạo thành một áp lực khổng lồ trong lòng cô. Phạn Băng Băng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.