QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 416

Đường Hội Thanh ngồi trên giường một lát rồi đi ra ngoài

phòng khách. Ông không bật đèn, chỉ ngồi một mình trên salon, có
vẻ mệt mỏi và cô đơn. Gần đây Đường Hội Thanh luôn cảm thấy
không an toàn, ông luôn muốn nắm lấy một thứ gì đó, thứ mà có
thể đem lại cho ông cảm giác an toàn, nhưng rốt cuộc thứ đó là gì?
Bản thân ông cũng không rõ.

Điều khiến ông đau khổ mà không thể nói ra như một con rắn

độc bắt đầu quấn lấy ông, hành hạ ông, khiến ông khó thở,
thường xuyên giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm.

Sự giày vò của ba gã lừa đảo khiến Đường Hội Thanh trở nên

tiều tụy, ăn ngủ không yên, con người trong phút chốc như già đi
nhiều tuổi. Đường Hội Thanh cứ cảm thấy mình giống như một cỗ
máy đã nhiều năm không được sửa chữa nhưng vẫn bị vận hành hết
công suất, không những hiệu quả công việc giảm xuống mà còn hay
quên, có những lúc đang nghĩ thứ gì đó trong đầu mà chỉ chớp mắt
đã quên mất.

Buổi sáng, khi Đường Hội Thanh tới tòa nhà Hội đồng Nhân dân,

một cơn gió lạnh thổi đến khiến ông rùng mình. Trước cổng tòa
nhà, mấy cái cây lớn lao xao trong gió. Trong lòng ông dấy lên một
cảm giác thê lương, một cơn mưa núi như sắp sửa lại đổ xuống.

Đường Hội Thanh bước vào thang máy của tòa nhà, khi thang đi

lên tới tầng ba, một tiếng “kính coong” vang lên, chiếc thang rung
khẽ, ngay sau đó ánh đèn tắt phụt. Trái tim Đường Hội Thanh như
nhảy lên tới cổ họng, gõ thình thịch như trống. Ông hầu như có thể
nghe thấy rõ tiếng tim đập của mình.

Một cảm giác bất ngờ ập tới khiến Đường Hội Thanh như sắp

ngừng thở. Cảm giác này kèm theo cả nỗi sợ hãi vô hình. Giây phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.