QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 127

đang cải trang quanh quẩn ở bến thuyền, tại hạ không thể ngừng băn khoăn:
có mưu đồ mờ ám gì đang được trù tính ở đây, tại Quảng Châu này?”

“Các hạ rõ ràng là biết cách xâu chuỗi sự kiện với nhau đó!” Kiều Thái vừa
nói vừa cười to. “Thế này, thực ra chúng ta đến đây để xem xét việc giao
thương với dân Đại Thực. Có rất nhiều hàng hóa nhập khẩu tốn kém mà thuế
quan lại cao…” Y nhỏ giọng ngập ngừng, bỏ dở câu nói.

“Vậy là các vị đang điều tra bọn buôn lậu!” Thuyền trưởng vuốt hàng ria
mép. “Đúng vậy, tại hạ không thể nói đến ai khác ngoài những tên côn đồ
Đại Thực đó.”

“Thế còn các thương nhân người Hoa làm ăn với họ thì sao? Diêu Thái Khai
tiên sinh chẳng hạn. Các hạ biết y chứ, tại hạ cho là thế?”

“Đôi chút. Một thương nhân sắc sảo, y gây dựng cơ nghiệp từ xuất phát
điểm rất thấp để trở thành một trong những thương nhân giàu nhất trong
thành này. Nhưng y là một kẻ dâm đãng, và đó là một sở thích tốn kém đấy.
Y có cả đám thê thiếp và các tình nhân rải rác khắp nơi. Y chu cấp cho họ
một cuộc sống trong nhung lụa. Đừng hỏi tại hạ rằng họ phải dung thứ cho
nhau những chuyện gì, điều đó không quan trọng. Nhưng có lẽ y buộc phải
kiếm thêm thu nhập bằng những cách ngoài luồng. Tuy nhiên phải nhấn
mạnh rằng tại hạ chưa bao giờ nghe bất kỳ tin đồn nào về chuyện này. Và
thực sự là tại hạ biết mọi nhân vật trong lĩnh vực vận tải hàng hải rồi.”

“Thế nhân vật rành rẽ các sự vụ với người Đại Thực còn lại, Lương Phổ tiên
sinh thì sao?”

“Điểm này thì các hạ sai rồi, quan gia à!” Họ Nghê mỉm cười nói. “Các hạ
không thể đánh đồng Lương tiên sinh với họ Diêu được. Lương tiên sinh là
một quý nhân, giàu có vô biên và có thói quen sống cần kiệm. Lương tiên
sinh là một kẻ buôn lậu sao? Không thể như thế được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.