QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 25

“Sáu năm về trước, phụ thân của ta là thương nhân A Bố Đỗ Lạp cũng sở
hữu căn nhà đối diện. Sau khi người bán nó đi thì cánh cửa ở đầu kia đã
được xây bít lại.”

“Nàng có nghe thấy tiếng động gì không?” Kiều Thái hỏi thiếu phụ. Nàng ta
không đáp lời, ngước lên nhìn y với nỗi sợ hãi mơ hồ. Khi tên tiểu tử mau
mắn phiên dịch lại, nàng ta dứt khoát lắc đầu. Hắn nói với Kiều Thái:

“Các bức tường rất dày, và do chiếc tủ đứng chắn ngay trước cánh cửa cũ kĩ
đó…” Hắn múa may cánh tay phụ họa.

Hai tên Đại Thực kia đã tra lại loan đao vào dây đai. Trong lúc chúng bắt
đầu thì thầm trò chuyện thì bà lão kia đã hoàn hồn và bắt đầu bài ca thán
dông dài bằng giọng Đại Thực chói tai, vừa nói vừa chỉ vào đống mảnh vỡ
trên sàn.

“Bảo mụ rằng mụ sẽ được bồi thường!” Kiều Thái nói. “Còn ngươi, đi theo
ta!”

Kiều Thái khom người và băng qua cánh cửa đang mở toang, tên tiểu tử nối
bước theo sau. Khi cả hai đứng trước lối đi, y chỉ vào tên Đại Thực đã chết
và hỏi:

“Nam nhân đó là ai?”

Tiểu tử ngồi xổm xuống cạnh bên thi thể. Sau khi thản nhiên ngó nhìn
gương mặt biến dạng kia, hắn tháo lỏng chiếc khăn lụa thắt quanh cổ họng
của nam nhân xấu số. Rồi hắn dùng các ngón tay lanh lẹ của mình mò mẫm
trong các nếp gấp của chiếc khăn quấn đầu. Thẳng người lên, hắn chậm rãi
nói:

“Nam nhân này không mang theo bất cứ ngân lượng hay giấy tờ gì cả. Ta
cũng chưa hề gặp hắn trước đây, nhưng chắc hẳn hắn đến từ miền Nam Đại
Thực, vì dân ở đó là những cao thủ phóng đoản tiêu.” Trao chiếc khăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.