QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 104

mà bỏ tánh gắt gỏng bực tức, thì không cửa hàng anh sẽ lụi bại, sức khoẻ,
hạnh phúc gia đình anh sẽ tan nát mà rồi anh lại đến mất hết bạn bè".
Lời bạn đã làm tôi phải suy nghĩ. Tôi chẳng hề tưởng tượng được sự ấy,
nhưng nay, tôi đã nhận thấy thật tôi chẳng có gì đáng than phiền. Tôi quyết
định sửa mình thành một người trầm tĩnh, can đảm như xưa và tooit hấy
chẳng có gì là khó".
Tôi có thể kể ra một trường hợp khác nữa, của một người bạn gái, cô Lucile
Blake. Đời cô suýt nữa trở nên bất hạnh, nếu cố không được người bảo cách
hưởng những cái cô có và đẹp thói ao ước những sự không có.
Tôi biết Lucile từ ngày chúng tôi cùng học nghề viết báo tại Đại học đường
Columbia. Mười năm trước cô đã bị kích động rất mạnh. Hồi đó, cô ở tỉnh
Tucson, thuộc tiểu bang Arizona.Tôi xin tiết lộ câu chyện về cô như cô đã
thuật với tôi.
"Bấy giờ tôi sống một đời hết sức hoạt động: tôi học phong cầm tại Đại học
đường, toio đảm nhận lớp dạy buổi tối trong trường kia. Ngoài ra tôi thường
được mời đến dự những bữa tiệc kéo dài d đến khuya, hoặc khiêu vũ dạo
dưới ánh trăng. Một bữa kia, tôi sắm sửa đi chơi, bỗng tôi chết ngất. Thầy
thuốc bảo tôi đau tim và phải tỉnh dưỡng trong một năm, nếu tôi muốn khỏi
bệnh.Tôi hỏi ông liệu ông có bình phục và khỏe mạnh như trước không,
ông nhún vai trả lời một cách mập mờ:
"Một năm nằm trêm giường như một kẻ tàn tật và rất có thể chết vẫn hoàn
chết!".
Càng nghĩ lại càng hoảng sợ. Tại sao tôi lại gặp phải tai ương này? Tôi có
làm điều gì ác đâu? Tôi nghẹn ngào khóc suốt một ngày. Tôi oán định mệnh
nhưng vẫn nằm nghĩ như lời thầy thuốc dặn. Kế đó ít lâu, một người bạn
thân đến thăm tôi. Đó là một hoạ sĩ trẻ tuổi. Anh ta khuyên tôi rằng: "Tôi
biết đối với chị trong ngày này thì việc phải nằm tĩnh dưỡng một năm ròng
là một sự rùng rợn. Nhưng rồi chị xem, cũng chẳng ghê ghớm như chị
tưởng đâu. Chị sẽ có nhiều thì giờ để suy nghĩ, đền nhận xét mình và biết rõ
mình. Tri thức chị sẽ phát triển và chị sẽ trở thành thực sự với chị sau mười
tháng đó hơn là sau hai mươi lăm năm chị đã sống". Thế rồi tôi nguôn dần
và tôi cố gắng bắt tôi phải suy nghĩ về những vấn đề mà trước kia tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.