Quốc gia khởi nghiệp Ebook.vn
[101]
Vài học giả hiện nay tin rằng việc thiếu vắng nơi trú ẩn cho người Do Thái đang tìm
cách đào tẩu khỏi Đức và các vùng lãnh thổ sắp sửa bị quân Đức chiếm đóng đã trở thành
một nhân tố quan trọng trong kế hoạch tiêu diệt người Do Thái ở châu Âu của Phát-xít Đức.
“Bức tranh toàn cầu rõ ràng cho thấy chính sách [Quốc xã] khi đó là chỉ buộc người Do Thái
rời châu Âu”, David Wyman cho biết. “Việc chuyển sang hành động tiêu diệt chỉ xảy ra sau
khi biện pháp trục xuất đã thất bại, một thất bại chủ yếu do các nước khác không chịu mở
cửa cho người tị nạn”. Theo sách “Paper Walls: America and the Refugee Crisis. 1938-1941”
của David Wyman.
[102]
Năm 1939, chính quyền Anh giới hạn mức 10 nghìn người nhập cư Do Thái được
vào Palestine mỗi năm, cùng 25 nghìn suất bổ sung dự phòng. Đúng là vào năm 1945, Tổng
thống Harry Truman đã yêu cầu một cuộc điều tra hành vi đối xử với người tị nạn Do Thái
của chính phủ Mỹ, vốn có nhiều người làm việc trong những công xưởng quản lý bởi quân
đội Mỹ. “Kết quả của bản báo cáo ghi lại sự đối xử tàn tệ gây sốc với những người tị nạn đã
một lần bị hành hạ, đồng thời kêu gọi cánh cửa vào Palestine cần được mở ra”, Leonard
Dinnerstein viết trong America and the Suvivors of the Holocaust. Sau nhiều nỗ lực thuyết
phục nước Anh cho phép người Do Thái vào Palestine không thành công, Truman yêu cầu
Quốc hội Mỹ thông qua một đạo luật cho phép chuyển một số lượng người này vào Mỹ. Khi
dự thảo của Truman được thông qua vào năm 1948, năm khai sinh nước Israel; một nhóm
các nhà làm luật, dẫn đầu bởi thượng nghị sĩ bang Nevada Pat McCarran đã thao túng việc
phác thảo từ ngữ trong bản dự luật, để khiến nó hóa ra lại kỳ thị người Do Thái gốc Đông
Âu. Cuối cùng, sử gia Leonard Dinnerstein ước tính chỉ có 16% số thị thực tị nạn giữa tháng
7 năm 1948 và tháng 6 năm 1952 là của người Do Thái. “Vì thế những mánh khóe và thủ
đoạn của McCarran đã thành công”, Dinnerstein ghi chú. “Những người Do Thái lẽ ra chọn
Mỹ làm nơi tái tạo cuộc sống đã đến Israel”.
[103]
Tài
liệu
này
có
thể
tìm
thấy
tại:
http://www.jewishvirtuallibrary.org/jsource/History/Dec_of_Indep.html.
[104]
Phỏng vấn David McWilliams, nhà kinh tế học Ailen và tác giả cuốn “The Pope’s
Children” (tháng 3 năm 2009).
[105]
Điều này không phải để ám chỉ rằng căng thẳng sắc tộc không tồn tại trong quốc gia
rất bị phân hóa này. Mâu thuẫn sâu sắc đã bùng phát giữa những người đào tẩu khỏi nạn
diệt chủng người Do Thái ở châu Âu với người Do Thái từ thế giới Ả-rập thuộc thời điểm lập
quốc của Israel. Sammy Smooha, ngày nay là một nhà sinh học nổi danh tại Đại học Haifa,
cũng như Agassi, từng là một người nhập cư Do Thái gốc Iraq phải trải qua tuổi thơ trong
lều tạm. “Chúng tôi bị yêu cầu không được nói tiếng Ả-rập, nhưng tôi nào biết tiếng Hebrew.
Mọi thứ đều lạ lẫm. Cha tôi từ một quan chức đường sắt ở Baghdad trở thành một kẻ vô
dụng. Chúng tôi phải chịu sự mất mát nhân dạng tồi tệ. Giờ nhìn lại, tôi gọi đó là sự đàn áp
văn hóa. Đằng sau lý tưởng cao đẹp về một dân tộc thống nhất, thì họ (người Do Thái gốc
châu Âu) luôn cư xử trịch thượng và áp đặt”, trích dẫn trong cuốn “The Israelis: Ordinary
People in an Extraordinary Land” của Donna Rosenthal, trang 116.
Bài viết “The Cisco Kid Rides Again” của Fred Vogelstein, tạp chí Fortune (26-07-
2004);http://money.cnn.com/magazines/fortune/fortune_archive/2004/07/26/377145/i
ndex.htm; cùng cuộc phỏng vấn Michael Laor, nhà sáng lập Cisco Systems Development
Center ở Israel (Tháng 2 năm 2009).