QUỶ ẤN - Trang 138

tay đầy kính cẩn :

— Dạ, thầy dùng món này đi ạ…..Nếu không vừa miệng, tôi sẽ cho người
đi nấu lại đĩa khác.

Thầy Lương mỉm cười rồi đáp :

— Không cần phải bày vẽ như vậy đâu, ta lang thang khắp nơi, đất là
chiếu, màn là trời. Có đồ ăn là được rồi, tính ta không thích vòng vo, có
điều gì, hai vị cứ hỏi thẳng.

Bà Yên ngập ngừng đưa mắt nhìn chồng, ông Phương cười ngượng rồi khẽ
gãi đầu, gãi tai bối rối nói :

— Đúng là không gì qua mắt được thầy. Tôi mời thầy dùng bữa riêng thế
này đúng thật là có chuyện cần thưa gửi.

Hẩy tay ra hiệu cho vợ, bà Yên mở tủ lấy ra 2 cây vàng, đặt trong một chiếc
hộp nhỏ lót vải đỏ. Để trước mặt thầy Lương, bà Yên cười rồi nói :

— Dạ, chỗ này là để tạ ơn thầy đã ra tay giúp đỡ gia đình tôi. Mong thầy
nhận cho.

Thầy Lương nhìn chỗ vàng rồi nhẹ nhàng vuốt chòm râu bạc, thầy Lương
đáp :

— Như này chẳng phải quá nhiều hay sao, giá trị lớn như thế này tôi không
dám nhận. Hơn nữa để hoàn thành công việc, không phải chỉ do mình tôi.

Ông Phương vội trình bày :

— Kìa, thầy đừng nói như vậy. Xưa nay vợ chồng tôi rất chuộng người tài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.