QUỶ ẤN - Trang 153

khoảng thời gian sau, gió lạnh thổi về, mây đen phủ kín, bầu trời bỗng tối
sầm lại, sấm chớp bắt đầu vang lên.

” Tách….Tách….Tách…”

— Mưa….mưa….rồi…..mưa rồi…này…

— Mưa….cuối….cùng thì…cũng mưa…Ha ha ha.

— Cảm ơn trời phật…..Mưa thật rồi.

” Rào….Rào….Rào…”

Trời đổ mưa lớn, cơn mưa mà dân làng đã khắc khoải chờ đợi suốt thời
gian qua. Mặc cho sấm chớp nổ đùng đoàng, bà con dân làng ngửa mặt lên
trời, họ dang tay ra để đón những hạt mưa quý báu ấy một cách khoan
kɧօáϊ, dễ chịu.

Mẹo là người mừng hơn cả, cuối cùng thì công việc mà thầy Lương giao
phó cho Mẹo cũng đã được hoàn thành. Hòa lẫn trong làn nước mưa đang
khẽ chảy xuống trêи khuôn mặt là những giọt nước mắt quá đỗi hạnh phúc.

” Cảm ơn thầy Lương, chúng con đội ơn thầy. “

Bỗng Mẹo nghe thấy giọng nói ngay bên cạnh :

— Giỏi lắm, mày làm ông phải bất ngờ đấy.

Mẹo quay sang nhìn, người vừa nói là ông Phương, bên cạnh ông còn có bà
Yên nữa, Mẹo ấp úng :

— Dạ, con không dám, tất cả cũng là nhờ ông bà tạo điều kiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.