QUỶ ẤN - Trang 155

Dứt lời, ông Phương cho người kêu tất cả dân làng đang có mặt ở giếng tụ
họp lại, đứng trước mọi người, ông Phương dõng dạc nói :

— Giếng này có tên là giếng ” Ông Lương “, nhân chuyện vui làng ta đào
được giếng nước, trời cũng đổ mưa chúc mừng sau thời gian dài nắng hạn.
Tôi cũng có chuyện muốn thưa với tất cả bà con. Đó là, toàn bộ cây giống
trong mùa vụ mới, tôi sẽ đứng ra cung cấp cho bà con đầy đủ. Còn nữa, khi
trời tạnh mưa, tôi sẽ tổ chức phát gạo cho tất cả bà con, kèm theo đó mỗi
gia đình sẽ nhận được một khoản tiền nhỏ. Bà con thấy như thế có được
không ạ….?

Mọi người nhìn nhau, không ai dám tin đấy là những lời được phát ra từ
miệng ông Phương. Nhưng đó lại là sự thật, Mẹo cùng dân làng ôm lấy
nhau bày tỏ sự mừng rỡ, niềm vui nối tiếp niềm vui. Vợ chồng ông Phương
đi xuống tận nơi bắt tay với từng người, những cái bắt tay thân thiện xuất
phát từ tận đáy lòng. Cơn mưa như đang gột rửa đi tất cả những gì xấu xa
trong suốt quãng thời gian khó khăn, đen tối. Chưa bao giờ Mẹo được thấy
cảnh tượng tất cả mọi người đồng lòng, hân hoan đến như vậy.

Hòa cùng đám đông, tay bắt mặt mừng với những người mà trước kia vợ
chồng ông Phương khinh rẻ, cho đó là dơ bẩn, bần cùng thì nay, ông
Phương khẽ hỏi vợ :

— Tự nhiên tôi thấy trong lòng nhẹ nhõm đi rất nhiều bà nó ạ. Chưa bao
giờ tôi cảm thấy thoải mái như bây giờ.

Bà Yên chẳng hiểu sao lại rơi nước mắt, bà Yên đáp :

— Tôi cũng thế, sống đã quá nửa đời người…..Giờ tôi mới biết, tĩnh tâm là
như thế nào. Uống công cho tôi bao năm qua đi chùa công đức. Vậy mà
ngay những người xung quanh tôi đang khổ sở mà tôi lại không hề đoái
hoài……Tôi và ông, chúng ta sai thật rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.