QUỶ ẤN - Trang 185

năm. Người ta thường trồng Bạch Niên Thanh với mong muốn đem lại sự
cát tường, may mắn. Nhưng có vẻ như thầy Lương muốn dùng loài cây này
vào một mục đích khác.

Trong gian nhà để củi, Thước vẫn còn đang nằm nơi góc nhà ngủ say chưa
dậy. Đêm hôm qua, không thấy Thước có biểu hiện gì lạ. Vì tránh không
muốn người đến quán ăn dòm ngó, sẽ sinh tò mò, thầy Lương sau khi trả
tiền cho ông Mừng, đã mua bánh bao đem về gian nhà củi cho Thước ăn
sáng. Vẫn là 2 cái bánh bao như ngày hôm qua, chỉ có điều, hôm nay thầy
Lương bí mật cho vào trong bánh một viên đan dược nhỏ bằng đầu ngón
tay út, có màu trắng đục. Cho Thước ăn cái bánh bao có đan được, vẫn như
những ngày trước đó, Thước ăn ngấu nghiến cái bánh bao. Trong lúc thầy
Lương ngồi chuẩn bị một vài vị thuốc có sẵn trong tay nải thì Thước thu
mình vào trong góc nhà chăm chú nhìn thầy Lương bằng cặp mắt ngây dại.
Thường ngày Thước đi lang thang khắp nơi, tối lại quay về bãi rác trong
chợ cóc nằm ngủ. Đến hôm nay đã bước sang hôm thứ 2 Thước đi theo
thầy Lương, chẳng hiểu sao thầy Lương ở đâu, Thước ở đó.

Thi thoảng, thầy Lương quay lại nhìn hắn thì hắn vội cúi đầu xuống gối
không dám nhìn thầy.

Trưa hôm đó, ông Mừng dọn cơm rồi bảo con trai gọi thầy Lương ra ăn
cơm. Ông cũng chuẩn bị sẵn cho Thước một bát tô cơm bằng nhựa. Lúc đó
đã là 12h trưa, cậu con trai ông Mừng tiến về phía gian nhà củi, đang định
gõ cửa gọi thì cậu ta nghe thấy bên trong phát ra tiếng rêи rỉ đầy đau đớn.

Tò mò, con trai ông Mừng không gọi vội, cậu ta nép vào bên mạn cửa, lợi
dụng khe nứt ở cánh cửa, con trai ông Mừng nhìn vào bên trong. Dưới nền
đất chính là Thước điên đang nằm co quắp, người run lên từng chập, toàn
thân ướt sũng mồ hôi.

— Hư….hư…..ư…..hừ….gừ….gừ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.