QUỶ ẤN - Trang 187

— Này, tao bảo mày gọi bác Lương ra ăn cơm sau không gọi mà còn đứng
đây.

Con ông Mừng toát mồ hôi hột, còn đang ấp úng chưa biết trả lời ra làm
sao thì cánh cửa gian nhà củi được mở ra, thầy Lương nhìn bố con ông
Mừng hỏi :

— Ủa, hai bố con bác chủ sao lại đứng đây…?

Ông Mừng cười :

— À, tôi đến gọi thầy ra ăn cơm…..Cơm canh dọn xong hết cả rồi.

Thầy Lương cảm ơn ông Mừng, con trai ông Mừng đang nhìn thầy Lương
có phần nghi ngại thì từ trong nhà, Thước cũng ngó đầu ra nhìn nhìn, thấy
con trai ông Mừng đứng đó, Thước sợ lại thụt đầu vào trong. Cậu con ông
Mừng ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, rõ ràng chỉ mới một phút
trước, cậu còn thấy Thước điên nằm vật vã dưới đất, đau đến rêи rỉ, vậy mà
giờ mặt hắn lại tỉnh bơ như không có gì xảy ra, cả người đàn ông tên
Lương kia nữa.

Con ông Mừng ngó đầu vào trong nhà, cái chậu nhỏ vẫn đặt dưới đất,
nhưng trong chậu trống trơn chẳng có gì.

— Hì hì hì…..Hì hì hì…

Thước điên nhìn con ông Mừng, Thước nhe răng ra cười trước sự hoang
mang của cậu ta.

[……..]

— Này, Phển ( tên con ông Mừng ), không ăn đi mà cứ ngồi đực ra đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.