QUỶ ẤN - Trang 210

2h sáng, ngồi bên ấm trà nóng, trong lúc đợi, ông Mừng khẽ mở lời :

— Thực sự rất xin lỗi bác, là tôi hồ đồ.

Kéo ghế ngồi cách đó một đoạn, Phển vẫn còn rùng mình khi hồi nãy lúc
lại gần Thước, Phển nhìn thấy thứ gì đó ngọ nguậy sau lưng của Thước.

Nhấp một ngụm trà, thầy Lương thở dài :

— Tôi cũng không trách bác chủ, nghĩ lại cũng có một phần lỗi của tôi. Lẽ
ra tôi nên nói với bác chủ sớm hơn, mà kỳ thực tôi cũng đã định nói trong
bữa cơm ngày hôm qua. Nhưng thấy bác chủ không để tôi nói, phần cũng
ngại mọi người nhìn thấy sẽ kinh sợ. Chuyện đã đến nước này, đành phải
tiếp tục cố gắng chứ ngồi đây trách móc nhau đâu giải quyết được vấn đề
gì…?

Phển nói lớn tiếng :

— Ừ thì cứ coi như là ông đang cứu thằng Thước, vậy ông giải thích thế
nào những gì mà tôi đã nhìn thấy. Việc nó nôn ra cục thịt đỏ như máu, rồi
việc ông cho nó uống thứ nước gì mà uống xong nó đau đớn như vậy,
rồi….rồi cả thứ gì động đậy sau….sau lưng nó….nữa….? Ông….ông giải
thích đi.

Thầy Lương mỉm cười, thầy Lương đáp :

— Cậu nhà đây đúng là người nóng tính, thôi được rồi, tôi sẽ giải thích cho
cả hai người cùng hiểu. Thực ra cái hôm bác chủ làm món thịt viên mà cậu
nhà đây sợ hãi không dám ăn là tôi cũng biết cậu ta đã nhìn thấy điều gì đó
bất thường rồi. Vậy nên hôm sau tôi mới muốn thưa rõ với bác chủ. Như tôi
đã từng nói, cậu Thước bị trúng Ngải Độc Trùng, một loại trùng được thầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.