QUỶ ẤN - Trang 262

— Khà khà, tôi hiểu rồi, chính tôi là người rủ cậu tham gia vào chuyến đi
này. Trong số tất cả mọi người ở đây, cậu là người tôi thấy có lỗi nhất. Vậy
nên tôi càng phải chứng minh được cho cậu thấy, chúng ta sẽ tìm được
vàng, rất nhiều vàng nếu chúng ta đặt chân được đến ngôi làng ấy.

Thước nói :

— Nhưng cậu cũng biết, truyền thuyết cũng kể rằng, những kẻ cố chấp đi
tìm vàng đều không có kết cục tốt đẹp, hơn nữa chắc gì ngôi làng mà cậu
nói đã có thật. Suốt thời gian qua chẳng phải chúng ta đã tìm rất kỹ nhưng
tuyệt nhiên vẫn không thấy gì hay sao….?

Khuông trả lời :

— Người khác thì tôi không biết, nhưng đi với tôi cậu đừng lo. Tôi cũng đã
lường trước hết mọi việc rồi, đừng quên, ông của tôi là một thầy bùa nổi
tiếng. Trước khi đi tôi đã nhờ ông thỉnh cho một lá bùa đem theo bên mình,
có nó, tất cả chúng ta đều sẽ an toàn. Chẳng phải tôi đã tìm được vàng dưới
suối rồi hay sao, thế nên tôi tin, ngôi làng đó có thật.

Nhờ có những đánh dấu bằng vải đỏ, nhóm người của Khuông khi quay trở
lại rừng sâu không còn khó khăn như lúc trở ra nữa. Mọi người ai cũng hào
hứng bởi chí ít đến bây giờ họ cũng đã tìm được vàng, hi vọng tiếp tục
được nhen nhóm giống như đống lửa mà cả đội đang đốt lúc này vậy. Ngồi
bên lửa, họ bắt đầu nghĩ tới những ước mơ, tương lai sau này nếu tìm được
vàng. Khoảng thời gian qua, cùng ăn, cùng ở, cùng khám phá khu rừng còn
nguyên sinh, cũng đã có lúc trải qua nguy hiểm bởi rắn rết, rồi thú
dữ…..Nhưng với kinh nghiệm đi rừng của vài người trong nhóm, cộng
thêm sự quyết tâm, đến lúc này thành quả họ đạt được chưa thấm vào đâu,
tuy nhiên tình cảm anh em bạn bè lại gắn bó như người thân ruột thịt.

Bỗng Thước buột miệng nói trong lúc hân hoan :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.