QUỶ ẤN - Trang 311

Ông Mừng trả lời :

— Ừ, bố tính nghỉ một vài hôm nữa, mà bố cũng đang đợi mày ngủ dậy
đây. Bố có chuyện muốn nói.

Phển kéo ghế ngồi xuống rồi hỏi :

— Lại có chuyện gì vậy ạ…? Nhìn sắc mặt của bố không được tốt cho lắm.

Ông Mừng thở dài :

— Hầy, gần sáng hôm nay, lúc mày đi ngủ, bố có thức nói chuyện với bác
Lương thêm một chút nữa. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn còn áy náy vụ bố con ta tạt
máu chó vào người bác ấy. Bác Lương là người bao dung, không để bụng,
nhưng ta làm sai thì dù người ta có tha thứ cũng khó mà yên lòng. Nhất là
việc đó còn suýt chút nữa giết chết thằng Thước.

Phển cúi mặt đáp :

— Vầng, bố nói đúng, cũng may mà không xảy ra chuyện gì đáng tiếc, nếu
không con ân hận cả đời. Thế nên con cũng tính đợi thằng à anh Thước
khỏe hẳn rồi làm một bữa cơm thịnh soạn để chuộc lỗi đây.

Bắt đầu vào guồng câu chuyện, ông Mừng tiếp :

— Mà sao tự nhiên ở đâu con lại làm mấy cái trò đó, chẳng phải mày cũng
nhát ma lắm hay sao…? Đêm hôm đấy còn bày đặt bắt thầy phù thủy, dại
hết cả mặt con ạ.

Phển ậm ờ, suy nghĩ một hồi, Phển vừa gãi đầu vừa thú nhận :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.