QUỶ ẤN - Trang 330

hãi, ngay trong đêm đó, tôi và con Hiên đã thu dọn đồ đạc rồi bỏ đi. Những
tháng đầu, cuộc sống của 2 mẹ con không mấy vất vả, bởi khi đi tôi đem
theo khá nhiều tiền. Nhưng rồi, được độ nửa năm, con Hiên phát bệnh,
người lúc nào cũng nổi mẩn ngứa, chữa ở đâu cũng không khỏi, đến khi
không còn ngứa nữa thì những nốt mẩn ngày trước bắt đầu mọc ra những
sợi lông dài, đen xì. Cứ thế, cứ thế, thời gian trôi qua lông mọc càng dày
hơn trước, Đến lúc đó tôi mới biết, con gái tôi đã bị chính bố của nó
nguyền rủa. Ông ta đã hóa điên, ông ta nguyền rủa con bé để mẹ con tôi
không thể sông yên ổn, phải quay về cái nhà đáng sợ ấy. Nhưng nếu tôi
quay về, thì thà rằng mẹ con tôi chết đi còn hơn…..Vì về đó, con Hiên cũng
sẽ phải chết.

Ông Mừng nghiến răng, đấm mạnh tay xuống phản, ông Mừng chửi thề :

— Đồ khốn kiếp……Loại cầm thú còn không bằng cả súc sinh….Sao nó
dám làm thế với người thân, máu mủ của mình cơ chứ….?

Nhìn thầy Lương, ông Mừng khẽ hỏi :

— Bác Lương, bác có cách nào giúp cho mẹ con họ được không…?

Thầy Lương cau mày suy nghĩ, biết về bùa phép của người Chà, nhưng để
mà giải được lời nguyền, thư ếm của họ tuyệt nhiên không phải chuyện đơn
giản. Bởi chính sư phụ của thầy Lương cũng từng nói với ông trong quá
khứ, khi ấy thầy Lương vẫn còn rất trẻ :

“ Nếu gặp người Chà, đừng nên ăn, uống hay mắc nợ họ thứ gì. Bởi tà thuật
của người Chà rất khó hóa giải…..Ngay cả trong “ Cổ Độc Kỳ Thư “ cũng
chỉ có một trang nói về bùa chú của người Chà mà thôi “

Thầy Lương trả lời ông Mừng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.