QUỶ ẤN - Trang 35

sau đó……sẽ là những người trong làng. Càng nhiều người chết, lũ chuột
sẽ càng đáng sợ.

Mẹo thực sự lạnh toát sống lưng, mồ hôi bắt đầu chảy từ trán xuống. Bao
năm qua sống ở đây, chưa bao giờ Mẹo gặp phải sự việc lạ lùng thế này.
Chính mắt Mẹo chứng kiến, đêm qua những con chuột liều lĩnh, bất chấp
có người nằm trong màn, chúng vẫn bò lên giường, tìm cách cắn xé lớp vải
màn để chui vào trong. Lúc đó nếu thầy Lương không dùng gậy đánh đuổi
thì chúng có lẽ không bỏ chạy. Thêm vào đó, việc con trai Mẹo suýt chút
nữa vong mạng do cơn sốt là sự thật, vết chuột cắn trêи tay cậu bé đã minh
chứng cho điều thầy Lương đang nói không hề phóng đại.

Nhìn vào trong nhà, vợ con Mẹo cũng đã dậy, cậu con trai hôm nay thần
sắc tươi tỉnh, cậu bé có thể tự đi lại. Mừng vì con đã khỏe, nhưng Mẹo lại
sợ liệu rằng gia đình anh sẽ yên ổn được bao lâu khi lũ chuột kia theo như
thầy Lương nói chúng sẽ còn quay lại.

Mẹo vội quỳ xuống, nhưng thầy Lương ngăn lại, Mẹo mếu máo :

— Thầy ơi, gia đình con chỉ có mỗi nơi này là chỗ dung thân. Con không
biết phải đi đâu cả, thầy làm ơn, làm phước giúp đỡ chúng con
với…..Con…đội ơn…thầy….

Lúc đó, cậu bé con trai Mẹo cũng chạy ra sân, cậu bé biết tên thầy Lương
trong bữa cơm tối ngày hôm qua nên vừa chạy vừa gọi :

— Ông Lương ơi….Ông Lương…

Thầy Lương nhìn cậu bé đang chạy đến, thầy khẽ mỉm cười rồi quay sang
nói với Mẹo :

— Có trẻ nhỏ ở đây đừng làm như thế, ta đâu có nói là không giúp đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.