QUỶ ẤN - Trang 375

Quay trở lại thực tại trong giàn nhà chứa gỗ của ông Mừng, vẫn là Phển,
chăm chú nghe từ đầu đến giờ, có những lúc Phển phải nín thở vì hồi hộp.
Nhưng lúc này, Phển nhận ra một điều gì đó bất hợp lý trong câu chuyện
của Thước.

Phển hỏi :

— Khoan đã, có đoạn này em thấy không đúng lắm…?

Ông Mừng ngại với thằng con quá, đang nghe mà nó chen ngang nên ông
cười cười rồi lừ Phển :

— Mày lại lên cơn hả…? Không đúng cái gì…?

Phển tiếp :

— Thì lúc đầu ông Thước kể tay Bình kia vì lòng thù hận nên không bị ɖu͙ƈ
vọng điều khiển. Thế thì tại sao đến cuối cùng hắn ta lại trở nên như
vậy…?

Ông Mừng nghe con đưa ra thắc mắc cũng có lý, Thước trả lời câu hỏi của
Phển :

— Khi ấy tôi cũng có suy nghĩ giống như cậu, nhưng đến khi bị lão thầy
mo bắt lại, thì tôi nhận ra, tất cả mọi người trừ tôi đều bị lão thao túng,
kiểm soát. Kế hoạch của Bình và tôi lão đều biết, nhưng lão vẫn để chúng
tôi tự do thực hiện là có ý đồ của lão. Tôi không biết tại sao lão lại làm như
vậy, chỉ biết lão luôn miệng nhắc đến thứ mà lão gọi là “ mùi vị “ của
những sinh vật gớm ghiếc kia đem lại.

Thầy Lương khẽ nhắm mắt, thở hắt ra thầy Lương nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.