QUỶ ẤN - Trang 414

mồ hôi hột, trong đầu tự nhủ :

” Thôi, ăn đi con, im lặng mà ăn đi, bố xin mày. ”

Nhưng không, máu trinh thám của thằng Phển nổi lên có thể nói là khá
đúng lúc, Phển tiếp tục nói vọng ra bên ngoài :

— Bố đừng có điêu, ăn rồi mà không nhớ, mà nhé, một mình bố sao lại
phải ăn đến 2 cái bát….? Mà xưa nay có bao giờ bố làm thừa đồ ăn sáng
đâu, tính cả con với Thước thì nhà có 4 người. Bao ngày nay chỉ như thế,
trong nồi hấp vẫn còn 4 cái bánh bao đây này…?

Ông Mừng cuống quá hóa cùn, biết mình đuối lý, thành ra ông chơi bài cáu
bẩn :

— Mẹ nhà mày, thì tao ăn 2 bát…..Mày cấm bố mày nữa à…? Còn…còn
bánh bao có 4 cái là….là do tao chưa ăn bánh bao….Im lặng mà ăn đi, hỏi
lắm.

Ông Mừng càng nổi cáu thì thằng Phển lại càng nghi ngờ, nhưng nó cũng
im không nói gì thêm. Bên gian ngoài, ông Mừng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ
thằng con trời đánh sẽ bỏ qua thì….

” Choang ”

Từ trong nhà vừa có tiếng rơi vỡ, thứ gì đó như là bát, cốc sành hay đại loại
một món đồ tương tự đã vỡ toang.

Hạ luôn bát cháo xuống, thằng Phển hỏi Thước :

— Anh có nghe thấy cái gì vừa rơi vỡ không..?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.