QUỶ ẤN - Trang 417

— Có thế thôi mà sao bố không chịu nói với con, việc gì phải che giấu, lén
lén lút lút như thế. Làm khi nãy con còn tưởng vấn đề gì mờ ám.

Quay sang Phển hỏi cô Hồng :

— Ủa, mà cô cũng có con gái hả…? Sao mấy lần trước đến nhà cháu không
thấy nhỉ..?

Cô Hồng ấp úng trả lời :

— À…thì là do nó bị bệnh, nên nó chỉ nằm ở trong buồng….Cậu không
thấy cũng phải. Thực lòng xin lỗi đã làm phiền gia đình cậu thế này…..Tôi
thật ngại quá.

Phển cười cười :

— Cũng không phiền gì đâu…..Nãy cháu cũng có phần to tiếng, giờ mọi
chuyện đã rõ, nếu bố cháu và bác Lương muốn giúp cô thì cháu cũng đồng
ý. Thế thôi, giờ mọi người nói chuyện, con đi tắm một cái rồi nghỉ ngơi
chút đây. Anh Thước cũng đi cùng em luôn chứ hả..?

Thước nói Phển đi trước, ông Mừng nhìn thầy Lương khẽ thở phào, may
mà có thầy Lương giải thích khiến cho Phển không còn chất vấn ông nữa.
Cô Hồng cũng xin phép đi vào trong buồng, ánh mắt cô Hồng nhìn thầy
Lương chờ đợi điều gì đó nhưng không dám hỏi.

Thước đợi cô Hồng đi khỏi mới lên tiếng nói nhỏ với thầy Lương :

— Nay chuyện thăm mộ bố mẹ cũng đã xong, cả đêm qua tôi thức trắng
suy nghĩ….Nếu được thì…..

Thước chưa nói hết câu thầy Lương đã ngăn lại, đúng lúc ấy ông Mừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.