QUỶ ẤN - Trang 419

vọng đó có nhỏ nhoi thế nào đi chăng nữa, lương tâm của một thầy thuốc,
ta không thể rời đi trong lúc này được. Người sống trước mặt nếu ta bỏ qua
để đi cứu một linh hồn của người đã chết, há chẳng phải trái lẽ tự nhiên hay
sao…..Hơn nữa, những gì ta nói với cậu cũng chưa hoàn toàn chắc chắn,
con đường đi đến đó chính là con đường chết. Chi bằng trước khi đi tìm cái
chết, ta cố gắng cứu lấy một mạng sống vẫn là lựa chọn đúng đắn hơn. À
mà khi nãy cậu định nói gì….?

Thước lắc đầu :

— Không có gì, nếu thầy đã quyết định như vậy thì tôi không nói gì thêm
nữa. Tôi sẽ đợi thầy cho đến khi thầy xong việc.

Thước quay lưng bước đi, thầy Lương phần nào hiểu đượcThước đang có
suy nghĩ gì, nhưng như đã nói, người sống còn không cứu thì sau này sao
có thể làm yên lòng người đã chết. Thầy Lương thở hắt ra rồi cũng khẽ lắc
đầu quay lại gian nhà chứa củi.

[…….]

Buổi chiều hôm ấy, trong lúc Phển đang phụ ông Mừng làm một số việc lặt
vặt thì đứng nép bên vách tường, có ai đó cứ thậm thụt nhìn lén Phển. Sau
vài lần không để ý thì lần này Phển bắt được quả tang, Phển chạy lại bức
tường nơi kẻ rình mò mình đang đứng, kẻ nhìn trộm đang định bỏ chạy thì
đã bị Phển chặn đầu, Phển hỏi :

— Này, sao cứ rình mò tôi là thế nào hả…?

Người nhìn lén Phển không ai khác chính là Hiên, con gái cô Hồng. Quay
lưng lại phía Phển, Hiên sợ không dám nhìn đối mặt, Hiên ấp úng :

— Không….không, em…em không nhìn gì cả…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.