QUỶ ẤN - Trang 458

làm chuyện ấy là xong hay sao…?

Cô Hồng bây giờ mới lên tiếng :

— Không đâu, mọi thứ không hề đơn giản như anh nghĩ. Sau khi rời khỏi
đó, con gái tôi phát bệnh, nổi mụn khắp người, rồi càng lâu thì mọi chuyện
lại càng đáng sợ hơn. Người con bé mọc đầy lông, mẹ con tôi mấy năm qua
phải sống chui lủi bởi nếu như lỡ có ai nhìn thấy bộ dạng của con bé, họ sẽ
đánh đuổi và gọi chúng tôi là ma quỷ. Sự độc địa từ nguyền thuật chính là
điều này, làm gì có ai đồng ý quan hệ với một người nhìn bề ngoài như ma
quỷ cơ chứ.

Thầy Lương gật đầu đồng ý :

— Chính xác là như vậy, ngay cả bác chủ, lần đầu nhìn thấy cô bé cũng tỏ
ra rất sợ hãi đó thôi. Nếu như không có trang sách viết bằng chữ Phạn trong
” Cổ Độc Kỳ Thư ” thì cho đến tận sau này cô bé Hiên vẫn phải mang hình
dạng đáng sợ ấy. Và tất nhiên ai nhìn thấy cô bé cũng đều bỏ chạy mà thôi.
Nhưng dù sao trời cao không phụ lòng người, chắc có lẽ ông trời thương
tình nên sắp xếp chúng ta gặp gỡ nhau như một mối lương duyên tiền định.
Khà khà khà, mọi chuyện đã như vậy thì tôi nghĩ bác chủ cung không còn
lý do gì để mà ngăn cản hai đứa trẻ nữa. Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả
chồng. Duyên tới mà cản e không thuận ý trời. Vấn đề lớn nhất cũng đã
được gỡ bỏ. Chuyện buồn đã qua, giờ là lúc tất cả mọi người nên vui mừng
mới phải. Lương tôi có lời chúc mừng đến bác chủ cũng như cô Hồng đây,
quả đúng là song hỷ lâm môn…..Ha ha ha….Ha ha ha.

Ông Mừng mặt đỏ tía tai, nhìn thầy Lương ấp úng đáp :

— Kìa bác Lương….Sao…sao lại…là song hỷ lâm môn……Chuyện
này….chuyện này…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.