QUỶ ẤN - Trang 456

Phển đáp :

— Cháu không hiểu hết những gì mọi người vừa nói, nhưng chỉ cần Hiên
bình an vô sự là tốt rồi…..Cho cháu ở lại đây một chút để chăm sóc cho
Hiên có được không ạ..?

Thầy Lương nhìn cô Hồng rồi cả hai cùng gật đầu đồng ý, thầy Lương nói :

— Vậy cũng được, còn hai người đi ra ngoài tôi sẽ giải thích cặn kẽ hơn.
Đêm nay quả thật rất dài….Khà khà khà.

Ra ngoài bàn uống nước, khẽ ngồi xuống, thầy Lương nhìn ông Mừng rồi
vừa rót nước chè vừa nói :

— Khi nãy chắc bác chủ cũng đã nghe rồi phải không…? Tối nay cậu nhà
đã cùng con gái cô Hồng trao hết cho nhau những gì cả hai có. Chà chà,
giới trẻ bây giờ quả thật là bạo dạn, chúng ta đều đã già, đúng là không thể
hiểu được bọn trẻ nghĩ gì.

Ông Mừng nghe mà sượng chín cả mặt, ông không dám tin thằng con ông
lần đầu đưa con gái người ta đi chơi đã tiến xa đến mức đấy. Cô Hồng cũng
ngượng không kém, tất nhiên rồi, nói chuyện ấy giữa lúc này không ngại
sao được.

Để giúp cả hai đỡ ngượng ngùng, thầy Lương nói tiếp :

— Nhưng chính vì như vậy mà vô tình cậu Phển đã giúp cô bé Hiên giải
được lời nguyền.

Ông Mừng hỏi :

— Thầy…thầy nói rõ…hơn được không ạ..?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.