QUỶ ẤN - Trang 455

nhìn mẹ con họ đang khổ sở mà biết ý chứ….

” Hức…hức…Hi…hi…hi “

Thầy Lương khẽ lắc đầu rồi chỉ tay về phía cô Hồng, thầy Lương nói với
ông Mừng :

— Vậy sao, tôi lại thấy cô ấy đang khóc vì vui mừng đó chứ….Khà khà
khà, thôi, không để bố con bác chủ phải dằn vặt, tôi nói luôn vậy…..Cô bé
Hiên đã hoàn toàn khỏe mạnh, ” căn bệnh ” mà cô bé phải chịu đựng mấy
năm nay, đã được chữa khỏi. Và người có công lớn nhất chữa bệnh cho cô
bé, không ai khác chính là cậu Phển đây. Chuyện mừng như thế tôi cười là
lẽ đương nhiên…..Ha ha ha…..Ha ha ha.

Cô Hồng lau nước mắt, đúng như thầy Lương nói, những giọt nước mắt của
cô Hồng là những giọt nước mắt vui mừng, sung sướиɠ….Bởi có nằm mơ
cô Hồng cũng không nghĩ con gái mình đã được giải thoát khỏi lời nguyền
độc địa của người Chà.

Trong lúc Phển vẫn còn hoang mang, chẳng hiểu tại sao thầy Lương lại nói
chính Phển là người đã chữa bệnh cho Hiên thì cô Hồng cúi đầu nói với
Phển :

— Mẹ con tôi biết ơn cậu nhiều lắm….Con gái tôi đã được cậu cứu sống
một mạng. n tình này biết phải trả làm sao cho hết….Cảm ơn cậu.

Thầy Lương vỗ vai Phển :

— Đừng lo, cô bé không sao cả, cơn sốt đã qua, chỉ cần nghỉ ngơi, ngủ một
giấc là sáng mai sẽ khỏe lại. Mọi người đi ra ngoài cho cô bé yên tĩnh còn
ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.