QUỶ ẤN - Trang 486

Sáng sớm ngày hôm sau, thầy Lương cùng Thước thu dọn hành lý để tiếp
tục lên đường.

Thước nói :

— Ông Sâm say quá rồi, có cần đánh thức ông ấy dậy không hả thầy…?

Thầy Lương lắc đầu, lấy ra chút tiền, khẽ đặt vào lòng bàn tay ông Sâm,
thầy Lương đáp :

— Không cần đâu, cứ để ông ấy ngủ, chúng ta đi thôi.

Bước ra bên ngoài, bầu trời vẫn còn âm u, nền đất trơn trượt khá là khó di
chuyển. Nhìn thầy Lương, Thước tiếp :

— Hay là ở lại thêm 1 ngày cho đường khô bớt rồi hãy đi được không
thầy..?

Thầy Lương nói :

— Vậy lỡ như hôm nay tiếp tục mưa thì sao….? Mục đích khi ta tới đây là
để tìm mo Khước, nay ông ấy đã chết, nơi này không cần lưu lại nữa. Đừng
quên cậu vẫn đang có chuyện cần phải làm, nán lại càng lâu, hi vọng của
cậu sẽ càng nhỏ.

Thước hiểu ra, Thước vội cúi đầu vâng dạ :

— Tôi…tôi hiểu rồi….Thầy đúng là người suy nghĩ thấu đáo….Xin lỗi
thầy, chúng ta đi thôi. Từ đây đi đến địa phận Xím Bạc chắc phải đến 3

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.