chỗ cái cây ấy, tôi bị thương ở bắp chân, vết thương không sâu nhưng do đi
lại nên chảy khá nhiều máu. Lúc ấy cũng không tìm được lá cầm máu nên
tôi bắt buộc phải ngồi tại gốc cây và dùng lửa hơ nóng con dao đi rừng để
cầm máu tạm thời trước khi xé áo băng bó lại.
Lão Xèng xác nhận điều này, lão nói :
— Cũng chính vì vết thương đó nên hôm sau cậu mới mắc phải cơn sốt
rừng, không ngờ cậu lại liều lĩnh đến như vậy.
Thầy Lương khẽ mỉm cười, có vẻ như thầy đã phát hiện ra được điều gì đó.
Thầy Lương gật gù :
— Ra là vậy, tuy hai nơi mà hai cậu đến không giống nhau, nhưng nó lại
được sắp xếp dựa trêи ” Ngũ Hành “.
Lão Xèng hỏi :
— ” Ngũ Hành ” là gì…?
Thầy Lương khẽ cười rồi từ tốn giải thích :
— Trong triết học cổ Trung Hoa, tất cả vạn vật đều được trời sinh ra và
chuyển hóa qua 5 trạng thái gọi là ” Ngũ Hành “. Trong đó ” Ngũ ” là chỉ 5
loại vật chất bao gồm : Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ. Còn ” Hành ” là
chỉ mối liên hệ của 5 loại vật chất đó. Kim ( Kim Loại ) – Mộc ( Gỗ ) –
Thủy ( Nước ) – Hỏa ( Lửa ) – Thổ ( Đất ). Có ” Ngũ Hành Tương Sinh “, ”
Ngũ Hành Tương Khắc ” , ” Ngũ Hành Chuyển Hóa “. Đây chính là điểm
trùng hợp ta đang suy luận qua lời kể của cả hai cậu.
Bảo nói :