QUỶ ẤN - Trang 560

giao tiếp với cậu. Vốn dĩ người chết không thể lưu lại trần gian. Nhưng vì
vẫn còn những oan khuất, vương vấn chưa được giải toả nên cố chấp nhập
vào đồ vật mà khi còn sống họ đặc biệt trân trọng. Đây cũng chính là lý do
vì sao, ta cùng cậu Thước được dẫn đường tới nơi này. Cũng như cậu, có lẽ
tâm nguyện của cô gái này khi còn sống là được gặp lại cậu, dù linh hồn đã
tan biến nhưng chí ít, cả hai đã một lần nữa nhìn thấy nhau trong khoảnh
khắc. Việc của ta ở đây đã xong, 2 ngày nữa, ta sẽ lên đường đi tìm ” Làng
Sương Mù “.

Thước có phần ngạc nhiên, Thước hỏi :

— Hình như thầy đã có cách để tìm đường đến đó thì phải…?

Thầy Lương đáp :

— Nếu đúng như lão thầy mo đó bày ” tứ thủy trận ” thì ta sẽ có cách phá
trận để tiến vào. Chỉ có điều, thứ mà ta đang lo lắng không phải trận đồ mê
cung kia, mà chính là cho dù ta có đến được ” làng sương mù ” thì liệu rằng
ta có đối phó được với lão thầy mo ấy hay không…? Đừng quên, bản thân
lão ta đã là một kẻ vô cùng đáng sợ, còn chưa kể đến, có vẻ như, người dân
ở ngôi làng ấy cũng có chút gì đó không hề bình thường.

Thước nói :

— Đúng…đúng là như vậy….Tất cả bọn họ vô cùng tôn sùng lão thầy mo.
Lão ta giống như thần thánh bảo trợ cho họ, họ gọi lão là sứ giả của thần
linh. Chỉ cần hắn ra lệnh, bọn họ sẽ răm rắp làm theo. Đừng nói là tìm được
mo Chốc, chỉ e chưa đến nơi, chúng ta đã bị đám người man rợ ấy giết chết
rồi.

Thầy Lương tiếp :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.