QUỶ ẤN - Trang 559

Tất cả lặng người khi nghe hết câu chuyện của Bảo, giờ thì lão Xèng đã
hiểu tại sao, suốt hơn 1 năm qua, Bảo lại bất chấp nguy hiểm để đi tìm ”
Làng Sương Mù “. Khác với những kẻ đi tìm vàng, Bảo đang đi tìm người
con gái mình yêu, cũng chính là người đã cứu mạng sống của Bảo. Giờ đây,
có thể Sương đã không còn trêи cõi đời này nữa, nhưng với những gì thầy
Lương nói, cũng như tin vào cảm nhận của mình, Bảo biết, mình vẫn còn
một lý do để tiếp tục sống, hoặc chí ít, anh cũng phải biết được nguyên
nhân tại sao Sương chết.

Người đau khổ nhất lúc này không ai khác chính là Bảo. Nhưng bên cạnh
đó, còn một người khác cũng đang cảm thấy bản thân nợ cô gái tên Sương
kia rất nhiều. Đó là Thước, càng hiểu thêm về những chuyện xảy ra trong
quá khứ, Thước lại càng cảm kϊƈɦ Sương vô cùng, không phải chỉ vì Sương
đã cứu Thước thoát khỏi ” Làng Sương Mù ” mà còn bởi, nếu đúng như
những gì thầy Lương phán đoán, linh hồn của Sương đang cố gắng làm tất
cả để cứu lấy đứa con của mình. Tình mẫu tử thiêng liêng bất chấp Sương
đã chết chỉ còn là một linh hồn yếu ớt, sắp tan biến.

Thầy Lương nói với Bảo :

— Có thể cho ta xem lại sợi dây chuyền một lát được không..?

Bảo gật đầu, đưa sợi dây chuyền cho thầy Lương, Bảo cũng như Thước và
lão Xèng chờ đợi xem thầy Lương sẽ làm gì.

Nắm sợi dây chuyền trong tay, thầy Lương nhắm mắt lại và ngồi như thể
bất động một lúc. Lát sau, mở mắt ra, mở lòng bàn tay, thầy Lương nhìn sợi
dây chuyền rồi khẽ nói :

— Ta không còn cảm nhận được linh hồn trong sợi dây chuyền này nữa.
Trước đó, sau khi giải ngải cho cậu Thước, sự hiện hữu của linh hồn là rất
yếu. Có lẽ cô gái này đã sử dụng chút hồn phách cuối cùng của mình để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.