QUỶ ẤN - Trang 564

tên mo Chốc ấy có là người Việt hay người Hoa thì những gì hắn đã làm
vẫn đáng chết muôn phần. Năm xưa, cái chết của 300 dân thôn Đại An đã
khiến sư phụ ta đến chết vẫn còn dằn vặt bản thân mình vì biết nhưng
không thể cứu. Vẫn chưa rõ tên mo Chốc đang âm mưu điều gì, nhưng ta
không thể để người dân ” Làng Sương Mù ” tiếp tục sống trong sự kiểm
soát, trong nỗi sợ hãi tột cùng như vậy được nữa, cho dù phải đánh đổi cái
mạng già này ta cũng cam lòng.

Đã quá nửa đêm, nhưng nghe những lời từ tận tâm can của thầy Lương, ai
cũng cảm thấy nể phục, Bảo nói :

— Thầy Lương, hãy cho tôi được đi cùng thầy……Để thực hiện được di
nguyện cuối cùng của Sương, tôi xin cúi đầu mong thầy giúp đỡ.

Dứt lời, Bảo định quỳ xuống dập đầu thì thầy Lương đưa tay ngăn lại, thầy
Lương nói :

— Không cần đa lễ, nhân duyên đưa ta đến đây gặp cậu, giúp cậu cũng
chính là ta đang tự giúp bản thân mình. Chỉ có điều, chuyến đi này đầy rẫy
nguy hiểm, cũng có thể nói, chúng ta đang đi tìm cái chết. Cả hai cậu đều
còn trẻ, liệu……

Thước cướp lời thầy Lương :

— Đã đi đến đây thì không còn lý do gì để quay lại nữa rồi….Hơn nữa
chính vì còn trẻ nên làm sao tôi để một ông già như thầy đi một mình đến
nơi nguy hiểm như vậy được chứ….Phải không nào…?

Bảo nói tiếp :

— Cái chết ư, tôi đã đợi nó từ lâu lắm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.