QUỶ ẤN - Trang 570

Thầy Lương đồng ý với ý kiến của lão Xèng, chuyến đi này ẩn chứa quá
nhiều rủi ro, càng chuẩn bị kỹ lưỡng bao nhiêu, khả năng sống sót sẽ tăng
lên bấy nhiêu. Lúc ra ngoài, lão Xèng nhìn thấy vài bộ quần áo mà Thước
gấp gọn vẫn chưa bỏ vào ba lô. Bất chợt lão Xèng giật mình, đổ mồ hôi hột,
lão Xèng lắp bắp :

— Không….không thể nào….Sao…sao lại….như vậy….?

Thước đi ra để làm tiếp phần việc dang dở, nhưng lão Xèng vẫn đứng đó
nên Thước đụng trúng phải lão.

Thước kêu :

— Ui da, lão vẫn chưa đi à…? Đụng như đụng vào đá ấy.

Lão Xèng khẽ quay đầu lại nhìn Thước, ánh mắt lão có chút gì đó hoang
mang, đôi lông mày cau lại, lão Xèng nhìn chằm chằm vào Thước, rồi nhìn
tiếp bộ quần áo đang đặt trêи chiếc ghế tre dài. Mồ hôi chảy thành dòng từ
trán xuống gò má, bất giác lão Xèng lùi lại.

Thước hỏi :

— Sao vậy…? Mặt tôi dính gì à…? Sao lão nhìn tôi ghê thế…?

Lão Xèng nuốt nước bọt, lão ấp úng trả lời :

— Không…không có gì…..Bộ…bộ quần áo..này là của cậu à…?

Thước cười rồi gật đầu :

— Đúng rồi, đây là bộ quần áo mới mà bác chủ quán cơm, cũng là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.