QUỶ ẤN - Trang 682

Thước ấp úng :

— Chẳng….chẳng lẽ…chỉ có 1 tên thôi…sao…?

Thầy Lương lên tiếng :

— Ta nghĩ hình như chỉ có một mình tên này, bởi nếu đông hơn, chắc chắn
bọn chúng đã ập đến giết chết chúng ta ngay lúc này.

Lão Xèng gật đầu đồng ý, lão Xèng nói :

— Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng dù chỉ có 1 tên mà đã khiến cho chúng ta phải
rơi vào tình cảnh khốn đốn. Nghĩ lại thật quá nguy hiểm.

Đột nhiên, nhìn vào tên lạ mặt đang nằm đó, Thước bỗng nhận ra một điều
gì đó quen thuộc mặc dù lúc này, tên khốn ấy nằm úp xuống đất, không
nhìn thấy mặt. Thước nuốt nước bọt, từ từ tiến lại gần để nhìn rõ hơn.

Thước đổ mồ hôi lạnh, run run giọng Thước nói :

— Không…..không…..thể nào…..? Không….phải….là…..cậu…ấy.

Lão Xèng đang được thầy Lương và Bảo bôi thuốc trị thương, đưa mắt nhìn
Thước, bất chợt lão Xèng nhận thấy, cái xác đó vừa khẽ cử động, hắn vẫn
chưa chết, còn Thước, chẳng ai biết tại sao Thước lại ngồi im một chỗ như
vậy.

Vết Thương còn chưa được cầm máu, lão Xèng nhanh như cắt lao thẳng tới
chỗ Thước, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, lão Xèng đã cứu Thước
đến hai mạng. Cánh tay rắn chắc của lão Xèng túm vào áo Thước rồi dùng
hết sức bình sinh, lão Xèng kéo mạnh Thước về đằng sau trước khi lưỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.