QUỶ ẤN - Trang 720

— Nhưng chẳng phải tôi đã được Sương cứu mạng rồi dẫn ra khỏi khu
rừng hay sao…?

Thầy Lương đáp :

— Đây cũng chính là trường hợp đặc biệt, điều này giúp cho ta biết người
dân sống trong “Làng Sương Mù” không phải ai cũng xấu. Nhưng chẳng
phải những người từng đi vào rừng không chết thì cũng hóa điên dại hay
sao….?

Nói đến đây, bất chợt Bảo nghĩ :

— Không…không lẽ……Chính vì….đưa tôi trốn thoát khỏi khu
rừng….nên….nên….Sương mới….phải chết…?

Tất cả không ai nói gì, Bảo loạng choạng chống tay vào gốc cây, Bảo tiếp :

— Vậy là đúng…rồi…….Chẳng trách khi tôi nói tôi muốn cô ấy đi cùng
tôi….Cô ấy chỉ cười buồn bã nói không thể được…….Là tôi…..chính tôi
đã hại chết Sương….

Thầy Lương an ủi Bảo :

— Đừng nghĩ như vậy, cậu cũng chỉ là đang đoán mà thôi. Trong lúc này
chúng ta càng cần phải bình tĩnh hơn.

Những đôi chân mệt mỏi, những cái bụng trống rỗng vì đói, ngay lúc này
họ không thể bước đi tiếp được. Để sốc lại tinh thần của mọi người, lão
Xèng nói :

— Thế cứ định ngồi đó mà ủ rũ à…? Các cụ đã dạy : ” Có thức mới vực
được đạo “. Nếu vẫn ôm cái bụng đói, cái miệng khát nước thì chẳng nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.