QUỶ ẤN - Trang 791

lần này, phụ thuộc tất cả vào các đồng chí.

— RÕ – Sau lời nói của chỉ huy, tất cả đồng thanh hô lên một tiếng đầy quả
cảm.

Trước khi rời khỏi hầm, chỉ huy vỗ vai Xèng, ánh mắt ông thay đổi, lạnh
lùng viên chỉ huy nói :

— A Xèng, hãy cho lũ khốn ấy thấy một kết cục mà chỉ nhìn thôi cũng đủ
khiến đôi tay của chúng run lên vì sợ, khiến đôi chân của chúng không thể
đứng vững, và khiến cho chúng phải tự nuốt nước bọt để xem xem thứ
nước bọt chúng vừa nuốt có còn trôi được xuống cổ hay không. Quan trọng
nhất : Hãy sống sót.

Tiếng súng nổ, tiếng bom đạn vang trời, tiếng còi báo, tiếng la hét của cả
quân địch và quân ta khi mà mọi thứ chỉ đứng giữa lằn ranh sống – chết
trong một khoảnh khắc.

Và rồi…..Từ trêи vọng gác cao, có một thứ gì đó vừa được treo lên cùng lá
cờ của địch, thứ đó khiến cho lá cờ đang dần bị đổi sang màu đỏ máu. Nơi
treo cờ luôn là nơi được ánh sáng từ các vọng gác chiếu vào, lúc này đây, lá
cờ địch giống như một thông điệp đầy ghê rợn gửi đến tất cả những ai đang
tham gia chiến đấu, cả địch, cả ta. Chỉ có điều, trong khi lính Bắc Việt như
được tiếp thêm sức mạnh khi nhìn thấy thông điệp từ những người đồng đội
dũng cảm thì quân địch kẻ nào kẻ nấy sững sờ đến bất động, bởi trêи lá cờ
tượng trưng cho niềm kiêu hãnh của chúng đang có một cái đầu người được
treo cùng. Là đầu của chỉ huy doanh trại địch. Tiểu đội trinh sát đêm hôm
đó 9 người xuất phát làm nhiệm vụ, chỉ còn 3 người sống. Với một cơ thể
chằng chịt những vết thương lớn nhỏ, A Xèng chỉ còn biết nén nỗi đau,
băng đi trong màn đêm, nhiệm vụ hoàn thành, nhưng cái giá phải trả không
hề rẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.