QUỶ ẤN - Trang 852

Trời đổ mưa, từng hạt, từng hạt tí tách và ngay sau đó là một trận mưa rào,
mưa như trút nước. Cơn mưa như một sự cứu rỗi của ông trời với tất cả
những sinh linh lầm than đang tuyệt vọng bởi cái chết mỗi lúc một gần.

Lửa được dập tắt, sấm chớp vang trời, xen lẫn trong mưa là những giọt
nước mắt sung sướиɠ đến tột cùng.

Cúi lạy trong màn mưa, lão Xèng thổn thức đến nghẹn lời :

— Cảm ơn…..Cảm ơn.

Ngay sau đó, chạy tới chỗ đám đông, lão Xèng cố gắng tìm kiếm Thước, và
rồi, khi thấy Thước nằm dưới đất bất động, lão Xèng đỡ Thước dậy cố gắng
lay người. Thật may Thước vẫn còn sống, cơ thể có nơi bị bỏng nhưng hơi
thở của Thước vẫn còn.

Khẽ mở mắt, những giọt nước mưa khiến đôi mắt Thước nhòe đi, nhưng
nghe giọng nói đang gọi, Thước biết đó là giọng của lão Xèng.

Ấp úng, nhìn lão Xèng, Thước hỏi :

— Tôi….chết…..rồi….phải không…?

Lão Xèng đáp :

— Xem ra cái mạng của cậu vẫn còn lớn lắm……Chưa chết được
đâu…..Dậy đi, chúng ta thành công rồi, cậu giỏi lắm.

Sực nhớ ra chuyện quan trọng, Thước lập tức đứng dậy, đầu vẫn còn hơi
choáng váng, Thước nhìn xung quanh, lúc này những người dân trong làng
vẫn đang hân hoan sau khi thoát khỏi tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.