QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 192

người nằm nghiêng trên sô pha cao cấp, chắc là sau khi ngủ anh ôm lấy
Dương Nguyên Nhất theo bản năng.

Ở cửa phát ra âm thanh "hắt xì", giày da đạp sàn nhà, ném chìa khóa

lên tủ giày, không hề cố kỵ phát ra tiếng vang. Ngụy Duyên Khanh hơi
dừng lại, lựa chọn tiếp tục ôm Dương Nguyên Nhất, qua cơ hội này sẽ
không còn nữa!

Tách. Ngọn đèn sáng trưng.

"Các người là ai?!"

Dương Nguyên Nhất tỉnh lại, giơ tay lên che ánh sáng, thấy trước mắt

là một người đàn ông xa lạ đang cố đè nén tức giận. Sau đó phát hiện mình
nằm trong lòng Ngụy Duyên Khanh, sau đó người kia thả tay ra, tỏ vẻ mình
rất vô tội và thuần khiết.

"Xin lỗi." Dương Nguyên Nhất đứng dậy, nghĩ rằng tướng ngủ của

mình không tốt.

Ngụy Duyên Khanh nghiêm túc: "Không sao."

Người đàn ông xa lạ tức giận mắng: "Các người là ai?! La Khiết

Nhụy? La Khiết Nhụy! Cô giỏi lắm, đội cho tôi hẳn hai cái nón xanh? Cô
ra đây!"

La Khiết Nhụy và Hạo Hạo bị đánh thức, người đàn ông xa lạ là Trịnh

tiên sinh – chồng của cô, lúc này tức giận đến phát điên. Hạo Hạo bị dọa
khóc lên, Dương Nguyên Nhất nắm cổ tay Trịnh tiên sinh: "Trịnh tiên sinh,
bình tĩnh một chút."

Trịnh tiên sinh đau đến đổ mồ hôi lạnh, kinh hãi không dám nổi giận.

Chỉ dám thừa dịp hai người kia không chú ý mà hung tợn trừng hai mẹ con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.