QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 23

"Tôi phát hiện có hai người thời gian chết chỉ cách một ngày, mà bọn

họ lại ở khá xa nhau, một người phương Nam một người phương Bắc. Cho
dù là hung thủ hay búp bê cũng không thể trong một ngày xuất hiện ở hai
nơi trời Nam đất Bắc đồng thời giết người, cho nên tôi hoài nghi không chỉ
có một hung thủ, càng có thể là một tổ chức."

Tôn lão cầm lấy tấm hình búp bê Nga, búp bê trong hình là một mỹ nữ

nước Nga điển hình, da trắng xnh đẹp, quần áo lộng lẫy, màu sắc tươi tắn.
Hoàn toàn giống hệt búp bê Dương Nguyên Nhất nhìn thấy đêm qua.

Tôn lão nói: "Cậu nghe qua dị văn đô thị thành phố N chưa?"

Dương Nguyên Nhất ngẩn ngơ, vội lắc đầu: "Chưa nghe."

Tôn lão: "Mỗi quốc gia, mỗi thành phố đều có vô số dị văn đô thị

khủng bố được lưu truyền rộng rãi, từ truyền miệng dần dần có thực thể,
một cái truyền thuyết khủng bố có thể cụ tượng hóa thành tồn tại chân thực,
sau đó tiếp tục lưu truyền tồn tại vĩnh cửu."

Dương Nguyên Nhất trầm tư hồi lâu, gật đầu: "Rất thú vị."

Tuy nói như vậy nhưng rõ ràng lại không để trong lòng. Tôn lão thở

dài, đứng lên: "Chiều đi ăn cơm đi." Ông đứng dậy thoáng bất cẩn trượt
chân, cafe trong tay hắt ra ngoài, khó khăn lắm mới đứng vững, ngẩng đầu
lên thì thấy tấm hình đen trắng trên bài vị dính đầy cafe: "Xin lỗi, làm dơ
ảnh. Để tôi đi rửa ——"

"Không cần." Dương Nguyên Nhất đứng dậy xé ảnh vứt vào sọt rác,

cười cười với Tôn lão, mở ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh đen trắng khác dán
lên bài vị: "Tôi có cả xấp hình đen trắng của tiên phu."

Tôn lão giật giật khóe mắng: "Tình cảm của hai người thật tốt."

Dương Nguyên Nhất cười: "Bình thường thôi, chủ yếu là lễ nghi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.