QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 303

em là chủ nhân ban đầu của Sổ dị văn, tôi sẽ không để em sống đến hôm
nay.”

Dương Nguyên Nhất hiểu ra: “Anh với hắn có thù oán.”

“Hắn dùng một lời nói dối hố tôi, tôi phải ở lại văn phòng thám tử trấn

áp đám dị văn kia thay hắn, ba mươi năm.” Lúc Ngụy Diên Khanh nhắc tới
chủ nhân ban đầu của Sổ dị văn, rõ ràng giọng nói vô cùng không vui.
Trong lúc nói chuyện, anh liếc mắt nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm túc của
Dương Nguyên Nhất, tâm trạng tức giận được bơm mấy phần an ủi:
“Nhưng cũng được bồi thường, hắn cho tôi một bảo vật.”

Dương Nguyên Nhất tò mò: “Bảo vật gì?”

Ngụy Diên Khanh rất cường đại, nhìn như không mơ không ước,

không hề có dã tâm, nhưng trên thực tế là vì đã cường đại đến mức không
cần vật chất thỏa mãn bản thân. Cho nên cậu rất tò mò, loại bảo vật gì sẽ
làm Ngụy Diên Khanh để tâm.

Ngụy Diên Khanh mỉm cười: “Độc nhất vô nhị.”

Dương Nguyên Nhất hỏi lòng vòng ba bốn lần không được đáp án nên

lựa chọn từ bỏ, chỉnh sửa dị văn đô thị ‘Hoa thược dược màu đen’ biên
soạn thành báo cáo rồi chụp ảnh thành tệp gửi cho Tôn lão.

Trở lại biệt thự của Tô Thanh Xán thấy Chu Linh Tê đang ngồi ngay

ngắn, mà Vương Tiểu Hồng đang vùi người trên sô pha. So sánh hai bên
thấy chênh lệch rất rõ ràng, Vương Tiểu Hồng ngẩng đầu thấy Dương
Nguyên Nhất liền vui vẻ chào hỏi: “Anh Nguyên, các anh giải quyết con dị
văn kia rồi?”

Dương Nguyên Nhất vô thức giơ tay lên che mắt, vội vội vàng vàng

gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.