QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 353

khôi phục không ít, không hề như lúc nãy bị kích thích kịch liệt đờ đẫn nữa.
Khi hai người trở về, Triệu Gia Quang hỏi Đổng Dũng Phong thì hắn lại lắc
đầu nói: “Không cần tra nữa, chúng ta quay về đi.”

Triệu Gia Quang: “Thầy, thầy nói cái gì?”

Sắc mặt Đổng Dũng Phong đau khổ, bao hàm sợ hãi: “Bây giờ còn

chưa muộn, gọi những người khác trở về. Chúng ta nhanh chóng rời khỏi
nơi này, may ra còn có thể sống sót trở về.”

Triệu Gia Quang rất mờ mịt, hắn luôn kiên định phải tìm được anh trai

mất tích. Nhưng sau khi nhìn thấy thiếu nữ quái dị kia, đã chứng tỏ khả
năng anh hắn còn sống là số không. Hơn nữa trấn Hòa Bình rất nguy hiểm,
còn rất quỷ dị, từ ban đầu nhìn thấy bảy đứa trẻ, rồi gặp phải thiếu nữ quỷ
dị kia, hắn cũng không thể khẳng định bản thân còn có dũng khí tiếp tục
tìm kiếm hay không.

Dương Nguyên Nhất lẳng lặng nhìn bọn họ, sau đó nói: “Lúc nãy tôi

gặp được con trai của trưởng trấn, nhận lời mời ở nhà bọn họ.”

Đổng Dũng Phong: “Trưởng trấn?! Không thể tin hắn, không thể tin

người trong cổ trấn này. Bọn họ đều là ma quỷ, ma quỷ máu lạnh, đáng sợ
lạnh lùng không thua gì đám quái vật kia. Các người đều còn trẻ, đi nhanh
đi, đừng hy sinh vô ích.”

Dương Nguyên Nhất: “Tiên sinh nhớ chuyện xảy ra ở đây vào hai năm

trước không?”

Đổng Dũng Phong gật đầu: “Lúc nãy nghe đám trẻ kia hát đồng dao,

tôi bỗng nhiên nhớ lại một số ký ức bị lãng quên. Ban đầu chúng tôi bị nhốt
ở nơi này nửa tháng, thấy rất nhiều chuyện kinh hãi, cũng nhìn thấy không
ít người bị giết. Nhưng bởi vì kích thích quá lớn, tôi đã quên bốn học sinh
kỳ thực đã… Không còn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.