QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 362

gia cùng tụ hợp trong một cổ trấn phong bế, cực kỳ cổ quái.

Đổng Dũng Phong: “Đúng, đây cũng là điểm tôi cảm thấy nghi ngờ.

Trấn Hòa Bình rất bài xích du khách tới đây, trên cơ bản từ chối giao du
bên ngoài. Người nơi này rất khép kín, tính bài ngoại, thế nhưng trong năm
bài đồng dao có bốn bài là của đồng dao nước ngoài, không bình thường.”

Đang nói chuyện thì Đậu Khải Nguyên vội vàng đi ra, gãi đầu, vừa lo

lắng vừa xấu hổ: “Em đến nhà chính hỏi xem nhà vệ sinh ở đâu —— em đi
trước.”

Nhìn bóng lưng vội vàng của hắn, có lẽ nín đến phát nghẹn rồi.

Dương Nguyên Nhất và Đổng Dũng Phong vào nhà, sau khi vào nhà

hắn mệt mỏi ngủ thiếp đi. Dương Nguyên Nhất tới tìm Ngô Úy, thấp giọng
trao đổi tin tức cho nhau, nói tới cuối cùng thì Dương Nguyên Nhất hỏi
hắn: “Di động của anh còn tín hiệu không?”

Ngô Úy lắc đầu: “Không có.”

Dương Nguyên Nhất: “Sếp nói hai ngày nữa sẽ tới, nếu không có tín

hiệu, chúng ta chỉ đường kiểu gì?” Sau khi biết được không có tín hiệu, cậu
chỉ nghĩ sẽ không liên lạc được, lo lắng Ngụy Diên Khanh không tìm được
bọn họ.

Ngô Úy chẳng hề lo lắng: “Sếp có rất nhiều cách để tìm được chỗ,

không cần lo.” Tiện đà nói thêm: “Vừa nãy ra ngoài dạo một vòng, tôi phát
hiện trong trấn còn có một nhóm người khác. Chắc là sinh viên đến huyện
Ngô du lịch, đi nhầm chỗ hoặc bị dụ vào đây.”

Dương Nguyên Nhất nhíu mày: “Bọn họ ở đâu?”

Ngô Úy: “Từ bãi đỗ xe, đi về phía Tây Nam có nhà thờ tổ bỏ hoang.

Bọn họ trốn ở đó, tôi vừa nhìn liền phát hiện bọn họ chịu đả kích rất rất lớn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.