QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 400

Ngô Úy ở phía trước dẫn đường bỗng nhiên dừng lại, Dương Nguyên

Nhất ở phía sau bước lên, phát hiện phía trước có một người phụ nữ mặc
váy đang dùng rìu của cô ta chém một người dân trong trấn thành hai đoạn.
Cô ta vừa chém vừa ngâm khẽ: “Lizzie Borden cầm rìu, chém ba cô bốn
mươi nhát.” Cô ta dừng lại một chút rồi ngẩng đầu hát: “Khi cô nhận ra
mình đang làm gì, cô chém mẹ mình bốn mươi mốt nhát.”.

Cô ta không có ngũ quan, nhưng thân hình cao lớn, dựng đứng rìu có

thể đến eo cô ta. Rìu bị kéo lê đi trước, mài nhẵn đá xanh trên đường, từ từ
tới gần. Lizzie Borden phát hiện rất nhiều con mồi, vì vậy cô ta vui vẻ đi
tới.

Ngô Úy nói: “Mọi người đi trước, tôi cầm chân cô ta.”

Dương Nguyên Nhất không chút do dự: “Anh cẩn thận chút.” Cậu

quay đầu nói với những người khác: “Đi.” Cậu nhanh chóng xuyên qua
hẻm nhỏ bên cạnh, mọi người ở phía sau liền theo sát.

Dường như Lizzie Borden phát hiện bọn họ ôm con rối trong lòng, đột

nhiên rống giận, vung rìu vội vàng xông lại. Một tiếng ‘leng keng’ vang
lên, Ngô Úy chặn trước mặt cô ta, vết thương trên bụng bị toác miệng, máu
chảy xuống, mà hắn thì lù lù bất động.

Dương Nguyên Nhất liếc sang thấy cảnh này, bước chân không ngừng,

chạy trốn nhanh hơn. Lúc đi qua mấy con phố sắp đến cổng trấn, phát hiện
sương mù dày đặc và mưa dầm đã bao phủ toàn bộ trấn Hòa Bình. Sương
mù dày đặc làm bọn họ mất phương hướng, chỉ nghe thấy tiếng ca từ bốn
phương tám hướng truyền tới. Yên tĩnh lại quái dị làm mọi người vô cùng
hoảng hốt.

Tưởng Thành Thiên nóng nảy hỏi: “Không nhìn thấy giờ, làm sao bây

giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.