QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 54

hộp giấy để lên đỉnh đầu che ánh sáng. Cô cúi đầu lộ ra nụ cười quỷ quyệt
với Dương Nguyên Nhất, lỗ thủng mắt phải bắt đầu chảy ra chất sềnh sệch
màu đen.

Đồng tử Dương Nguyên Nhất co rút: "Lại còn có trí khôn."

Không kịp nghĩ nhiều, cậu xoay người chạy về phía phòng ngủ. Cô gái

trực tiếp bổ nhào vào cửa phòng ngủ, nằm úp sấp phía trên quan sát Dương
Nguyên Nhất, đột nhiên há mồm rống giận.

Dương Nguyên Nhất tùy tay đập đồ bên người tới, chạy vào phòng

ngủ đối diện bị phá hư cửa. Khi thấy Ngụy Duyên Khanh một tay bóp cổ
Hà Mai đè cô ta ngã xuống nền đất, nắm chặt dao gọt trái cây trực tiếp đâm
liên tục vào cổ họng Hà Mai. Mà con búp bê vốn giằng co với Hà Mai cũng
bị xé thành hai, vẩy ra thân thể bị giấu bên trong.

Ngụy Duyên Khanh im lặng duỗi tay giải phẫu Hà Mai một cách quen

thuộc, phát hiện trên người Hà Mai ngoại trừ tứ chi, làn da, mỡ và đầu ra
thì không còn thứ gì khác, sau đó phát ra tiếng chậc chậc than thở trầm
thấp. Ngẩng đầu đứng dậy nhìn Dương Nguyên Nhất đang kinh ngạc và cô
gái đu ở cửa, lau lau dao gọt trái cây dính đầy mỡ vàng, anh giải thích:
"Trước kia từng làm pháp y."

Dương Nguyên Nhất gật đầu: "Đạo lý đó tôi hiểu mà." Nhưng vẫn rất

dọa người.

Ánh đèn phòng khách hắt vào mặt nạ Venice trên mặt Ngụy Duyên

Khanh, phản xạ ánh sáng lạnh lẽo khiến anh thoạt nhìn cực kỳ cổ quái lạnh
lùng, giống như đao phủ tàn nhẫn lạnh nhạt tôn sùng nghệ thuật sang trọng
lại quái dị.

Ngụy Duyên Khanh đứng lên, đi đến trước người Dương Nguyên

Nhất, che chắn ở sau lưng. Anh hỏi: "Không bị thương chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.