QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 55

Dương Nguyên Nhất lắc đầu: "Không có." Tuy rằng cô gái rất khỏe

nhưng còn chưa đến mức làm cậu bị thương.

Ngụy Duyên Khanh quay đầu lại liếc cậu, sau đó đi về phía cô gái

đang treo người trên khung cửa, vừa đi vừa nói chuyện: "Đối phó với dị
văn không thể xem bọn nó như con người, càng không thể thủ hạ lưu tình.
Cậu cũng đoán được thịt sống trong tủ lạnh ngoại trừ thịt dê thì còn lại đều
là thịt gì đúng không, chúng nó rất yêu máu tươi và ngược sát, nếu nói về
bản chất, đây chính là bầy quái vật, mặc dù đa số chúng nó lớn lên giống
người." Anh dừng chân, quay đầu lại, ý vị sâu xa: "Cậu không đành lòng
xuống tay, người chết là những người khác, bao gồm cậu."

Mắt phải Dương Nguyên Nhất đột nhiên giật giật, cậu ngước mắt nhìn

bóng dáng cao lớn của Ngụy Duyên Khanh, đưa tay đè lại mí mắt không
ngừng giật giật. Trong con ngươi đều là ảnh ngược của Ngụy Duyên Khanh
và khuôn mặt dữ tợn thừa cơ đánh lén của cô gái, trong đầu đều là ánh sáng
trắng vô biên vô tận.

Chỉ trong một cái chớp mắt, khi ai cũng chưa kịp phản ứng, Dương

Nguyên Nhất đoạt lấy dao gọt hoa quả trong tay Ngụy Duyên Khanh đè vai
cô gái đâm vào cổ cô. Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, chỉ có máy quay
chậm mới có thể thấy rõ thủ pháp thuần thục lưu loát của cậu.

Trong mắt Ngụy Duyên Khanh lóe lên kinh ngạc, ở phía sau đỡ lấy

Dương Nguyên Nhất ngã xuống. Lồng ngực cậu phập phồng rất nhanh, thở
dốc sốt ruột: "Chết chưa?"

Dao gọt trái cây cắm ngang cổ cô gái, không có máu tươi văng ra. Cô

nằm trên sàn nhà run rẩy muốn bò ra ngoài phòng ngủ, Ngụy Duyên Khanh
đặt Dương Nguyên Nhất ngồi xuống rồi sau đó thu dọn hiện trường phòng
ngủ giống như án mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.