QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 58

Dương Nguyên Nhất ngẫm lại cảm thấy anh nói rất có lý, nhưng cậu

lại nghĩ tới A Chính. Lúc sáng ngày hôm ấy, cái thứ chứa đựng bên trong
con búp bê đánh lén cậu chính là đầu và trái tim của A Chính.

"Những dị văn đó có thể khống chế đồ vật cùng thuộc tính sao? Ví dụ

như dị văn trước mắt có thể thông qua khống chế búp bê khác để giết
người."

"Có thể, nhưng không dễ dàng như vậy." Ngụy Duyên Khanh nói: "Có

vài dị văn khủng bố sẽ vì trong truyền thuyết ban cho năng lực nào đó mà
sau khi cụ tượng hóa cũng có được loại năng lực này, thông thường những
dị văn này yêu cầu hành xử cẩn trọng. Chúng nó cực kỳ khó giải quyết."

Dương Nguyên Nhất: "Ví dụ như?"

Ngụy Duyên Khanh: "Trước kia gặp một quái vật được lưu truyền

nông thôn xa xưa, trên cơ bản không tìm thấy truyền thuyết và tư liệu về
nó, bản thân nó cực kỳ khó giải quyết. Hơn nữa đối với nơi mà đối phương
có thể ẩn mình trong bóng tối, thời điểm bắt nó tiêu hao sức lực rất lớn."

Dương Nguyên Nhất: "Lưu truyền nông thôn?"

Ngụy Duyên Khanh: "Rất nhiều dị văn đô thị vào thời điểm ban đầu

đều được lưu truyền nông thôn, sau này mới rơi vào tay thành thị. Dân cư
thành thị chiếm đa số, lưu truyền rộng hơn lập tức trở thành dị văn đô thị
tiến tới cụ tượng hóa." Anh nắm chặt cổ tay hơi run của Dương Nguyên
Nhất, nói: "Bất luận cậu làm chuyện gì với những dị văn khủng bố này, đều
không sai."

Dương Nguyên Nhất ngước mắt, chú ý vào giờ phút này, trong đôi

ngươi đen nhánh yên tĩnh của Ngụy Duyên Khanh tràn đầy dịu dàng. Cổ
tay bị nắm có hơi nóng, nhiệt độ xông vào trong da, từ mạch máu chảy xuôi
đến trái tim, rót vào an tâm cùng ấm áp, cậu nói nhỏ: "Cám ơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.