QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 69

(Súy côn)

Dương Nguyên Nhất nhận súy côn thử huơ hai cái, xúc cảm không tồi:

"Sếp biết Vương Tiểu Hoành tìm tôi cùng nhận ủy thác?"

Ngụy Duyên Khanh cười khẽ hai tiếng: "Đoán được." Vương Tiểu

Hoành nhát gan lại sợ hãi, chỉ có thể kéo người mới Dương Nguyên Nhất
đi theo.

Dương Nguyên Nhất nhìn Ngụy Duyên Khanh, huơ huơ súy côn trong

tay: "Cám ơn."

Ngụy Duyên Khanh cười cười, xoa đầu cậu. Dương Nguyên Nhất

sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía bài vị tiên phu. Cậu vừa nhìn thì phát
hiện gương mặt tiên phu khá giống Ngụy Duyên Khanh, nhưng mặt tiên
phu non nớt hơn nhiều, trên mặt đa số là bệnh tật cùng mỏi mệt.

Ngụy Duyên Khanh cũng nhìn theo bài vị, cùng ảnh chụp trên bài vị

hai mắt nhìn nhau. Trong nháy mắt sinh ra ảo giác mình tự mang nón
xanh*, anh hơi lắc lư cúi đầu, ho nhẹ hai tiếng: "Không có chuyện gì nữa,
tôi về trước đây."

(Nón xanh: ý chỉ bị cắm sừng)

Dương Nguyên Nhất gật đầu: "Được."

Dương Nguyên Nhất chuẩn bị hai bộ quần áo để thay đổi bỏ vào balô,

thuận tiện cũng bỏ súy côn vào rồi cùng Vương Tiểu Hồng rời khỏi văn
phòng thám tử. Vương Tiểu Hồng lái xe, từ trung tâm chạy đến Thẩm
trang.

Thẩm trang ở gần ngoại ô thành phố, là một quần thể kiến trúc cổ. Bởi

vì mở rộng du lịch mà lượng người đến cực kỳ lớn, là địa phương phong
thổ nhân tình*, kiến trúc tập tục đều được bảo tồn. Dân bản xứ vốn họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.