QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 78

chen vào đám người thì phát hiện đã được đắp vải trắng.

Dương Nguyên Nhất hỏi nhỏ: "Người đã chết?"

Đúng lúc này, đoàn người tách ra, Thẩm tiên sinh chống gậy run run

rẩy rẩy đi ra. Ông nhìn thi thể đắp vải trắng trên mặt đất, vẻ mặt khó chịu
xót xa, tuy nhiên không có khiếp sợ. Ông muốn đuổi hết người đi, nhưng
những người kia không muốn đi. Thẩm Tiên Sinh trầm giọng nói: "Đây là
chuyện của Thẩm gia!"

Có người la lên: "Người đã chết sao còn tính là chuyện Thẩm gia?

Chẳng lẽ người chết là người Thẩm gia?"

Thẩm tiên sinh: "Đúng là người Thẩm gia." Ánh mắt của ông sáng

quắc đảo qua làm mọi người khiếp sợ, nói rằng: "Chuyện của Thẩm gia,
báo cảnh sát cũng là để Thẩm gia làm, mời các người đi cho."

Vương Tiểu Hồng tặc lưỡi, nói với Dương Nguyên Nhất: "Em nhớ

năm nay Thẩm Tiên Sinh chưa tới năm mươi, nhìn dáng vẻ của ông ấy tôi
còn tưởng đã tám mươi tuổi."

Dương Nguyên Nhất nhìn về phía Thẩm tiên sinh, vẻ mặt bệnh tật,

cực kỳ suy yếu cũng già nua đến cực tiểm, quả thật giống người bảy mươi
tám mươi tuổi.

Thái độ Thẩm tiên sinh cứng rắn, mọi người vây xem không thể không

ngượng ngùng rời đi. Lúc này một trận gió thổi qua, xốc vải trắng lên lộ ra
thi thể tan tành bên dưới. Thi thể dùng một tư thế vặn vẹo nằm trên mặt đất,
xương cốt, máu tươi và thịt trộn lẫn chung một chỗ, thậm chí tứ chi cũng
biến thành thịt nát. Hiện trạng quá thảm thiết khủng bố, lúc này có người
không nhịn được nôn mửa.

Vải trắng hạ xuống lần hai đắp lại thi thể, nhưng mà đã không ai tò mò

thi thể này là ai nữa. Chuyện này không quan trọng, bọn họ chỉ biết là tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.