QUỶ THÊ - Trang 209

"Hư!"

Xích Trụ tựa hồ biết ý đồ của hắn, hắn đưa ngón tay đặt ở trên môi, làm

ra một động tác cấm thanh, rồi mới nhẹ nhàng ôm lấy Tần Tiêu đứng lên.

"Giang Nham, Tần Tiêu đã vô sự, hắn mệt chết đi, liền để hắn hảo hảo

ngủ một hồi đi. Ngươi có thể yên tâm đi trở về. Sau kgi ngươi rời khỏi chỗ
này thì sẽ không nhớ gì nữa, không nhớ được tất cả chuyện phát sinh ở đây,
cũng không nhớ được có Tần Tiêu trên đời. . . Trở về đi, Giang Nham. . ."

Tiếng nói trầm thấp thong của Xích Trụ dẫn một cỗ ma lực, mắt của

Giang Nham dần dần trở nên mê li, hắn giống như bị thôi miên ngơ ngác ở
lại tại chỗ, cứ như thế nhìn Xích Trụ ôm Tần Tiêu rời khỏi.©

Khi Xích Trụ rời khỏi nơi đây thì, Giang Nham mới giống như con rối

gỗ đi ra rừng rậm, ngồi trở lại xe của mình

Cửa xe của hắn bị đóng lại, Giang Nham mới như trong mộng tỉnh lại,

hắn đầu tiên là hoang mang nhìn nhìn bốn phía, rồi mới không hiểu tại sao
sờ sờ đầu mình, kỳ quái tự lẩm bẩm: "Quái, ta đến chỗ này làm gì? Chẳng
lẽ ta ngủ trên đường đi phỏng vấn? Ân, có lẽ là quá mệt mỏi, quên đi, trở về
thôi.

Giang Nham lái xe quay đầu rời khỏi, không lâu sau, hắn tắt đi đèn xe.

Giờ phút này đã không cần mở đèn xe, bởi vì trong tầng mây phía trước,
ánh mặt trời đã xuyên qua mây làm sáng cả thế giới này.

Tần Tiêu một mực tiến về phía trước trong bóng đêm, hắn không biết

chính mình đi bao lâu, hắn cứ tiến về phía trước như thế, mãi cho đến nhìn
thấy thân ảnh một người.

Nhìn thân ảnh đứng thẳng đưa lưng về phía mình nhìn về phía trước,

Tần Tiêu vẫn không có nói chuyện, chỉ là im lặng nhìn hắn chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.