pháp lực toàn thân bảo hộ nguyên thần. Nhưng mà pháp thuật của ta không
có cao thâm đến trình độ có thể hoàn toàn bảo trụ ba hồn bảy vía, chỉ là bảo
hộ lại một hồn hai phách, trở thành một cái tồn tại đan xen giữa sống chết,
trống rỗng hư không. Liền giống như là ở bụi bậm bay trong không khí,
không có ai có thể phát hiện để ý nó, mà nó cũng không có một tia năng lực
có thể lay động sự việc gì. Ta như vậy không tiến vào quỷ cốc được, cho dù
là Xích Trụ cũng không phát hiện ta, ta cứ như vậy không biết làm sao vẫn
trôi giạt trong không gian hư ảo, vẫn không chịu bỏ cuộc hy vọng tìm được
một biện pháp tiến vào quỷ cốc . . ." "Ngày đó, khi ta tiếp tục trôi dạt trong
hư không thì, một người xuất hiện khiến ta chấn kinh. . . Người nọ là ngươi,
Tần Tiêu. Ta bị ngươi cường liệt hấp dẫn, tất cả trên người ngươi khiến ta
cảm thấy vô cùng quen thuộc, bất luận là hơi thở hay sinh mệnh, chúng ta
đều cực kì tương tự, không, căn bản là như nhau. Một chốc ta thấy được
ngươi tựa hồ như bắt được ánh sáng cuối cùng, ta một mực đi theo ngươi,
dần dần đích ta hiểu được một sự kiện -- Tần Tiêu, ngươi vừa mới nói
ngươi không phải chuyển thế của ta, kỳ thật ngươi sai, ngươi xác thực là
Ngôn Hoa chuyển thế. Chỉ bất quá, Ngôn Hoa bị phân thành hai bộ phận,
một bộ phận chuyển thế đầu thai một bộ phận khác hoá thành u hồn trôi giạt
trên trời. Cho nên ngươi đích xác chính là Ngôn Hoa, nhưng thiếu mất một
bộ phận. Ngươi như vậy, khiến ta nhìn thấy hy vọng . . ."
"Cho nên ngươi gọi điện thoại cho ta, bảo ta tiến đến chỗ Xích Trụ chỗ,
trong rừng rậm . . ." Tần Tiêu rốt cuộc đã biết cuộc điện thoại quỷ dị gọi
đến lần đó là kiệt tác của ai.
"Không, ta đã nói ta không có năng lực đụng đến sự vật trên thế gian."
Ngôn Hoa lắc đầu.
"Đó là vì cái gì. . . . . ."
Ngôn Hoa đối hắn giải thích: "Ta mặc dù không thể đụng đến sự vật trên
thế gian, nhưng bởi vì chúng ta là cùng một người, ta có thể đụng đến suy