QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 144

không có dấu vết mờ ám gì – nếu như người đó muốn động gì vào giá đỡ
thì phải làm mạnh tay hơn nữa. Hơn nữa, mở điện cũng là một điểm bất
thường. Người trực ban đêm đó cũng nói ông ta hoàn toàn không mở điện.”

Chuyện này, nều như, người đó…không phải là người thì sao? Có phải

chăng mọi chuyện đều có thể giải thích?

Nghĩ vậy, tôi có lẽ đã khẳng định, hung thủ, lại là “nó” rồi.

“Cảnh sát Triệu, ông nói những điều này, hình như không liên quan

đến cái chết Đông Ngôn Huy cho lắm mà.” Ninh Phàm Kỳ kỳ quái hỏi.

“Đương nhiên là có quan hệ.” Triệu Thần Khởi đột nhiên cười khổ,

bảo, “Ngay trước khi tôi đến, pháp y lại nói cho tôi biết, thi thể Trần Hải bị
phân hủy dưới tốc độ kinh người, không hề có vẻ như vừa chết, mà như trải
qua hai mươi ngày rồi. Tôi nghĩ tới bây giờ, thi thể vẫn còn trong tình trạng
phân hủy. Loại tình huống này cùng Đông Ngôn Huy giống nhau như đúc.”

“Ý của ông là mấy người chúng tôi đều có thể như vậy — chết đi

không rõ ràng, sau đó bị phân hủy biến dạng hoàn toàn?” Hoảng loạn và
oán hận vọt thẳng lên não khiến mắt tôi trở nên sắc bén, cuối cùng vọt ra
miệng gần như là giọng chất vấn.

“Tiểu Viễn!”

“Tiểu Viễn!”

Cha mẹ cùng hô lên, xông tới. Có điều tôi nhìn nét mặt sợ hãi của bọn

họ, khẳng định mặt tôi so với họ còn hơn nhiều.

“Tiểu Viễn, thật ra là xảy ra chuyện gì? Hả?” Mẹ gần như dùng giọng

cầu xin hỏi. Bối rối, không biết xử lý thế nào đã không đủ để diễn tả tâm
trạng của bà lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.