QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 149

“Ngày hôm qua thi thể Đông Ngôn Huy đột nhiên có nhiều chỗ da vỡ

ra, xương cũng gãy, cậu xem, đây là báo cáo sau đó.” Nói xong, Triệu Thần
Khởi không biết từ đâu đưa ra một tờ giấy.

Ninh Phàm Kỳ nhận lấy, nhíu mày đọc: “Xương cột sốn vỡ vụn, năm

ngón tay phải đồng thời vỡ vụn ở mức độ bất đồng, sọ dập nát, đùi…” Sau
đó là một mớ danh từ nghe không hiểu được. Tuy nhiên, trong đó có một
thứ khiến tôi chú ý, đó chính là phần sọ vừa mới đề cập.

Dường như, tôi đã nắm bắt trúng điểm nào đó rồi.

“Cảnh sát Triệu, có thể cầm lên phần đầu của cậu ta được không?” Tôi

nhìn chăm chăm vào mặt Đông Ngôn Huy, hỏi nhỏ.

Thi thể dường như thật sự không giống với lúc trước. Lúc trước khi

phát hiện ra thi thể, cho dù tôi không dám nhìn lâu, thế nhưng tôi dám
khẳng định, nét mặt của Đông Ngôn Huy không phải là vẻ trước mắt. Hắn
hiện tai, cho dù hai mắt đã nhắm nghiền, tôi vẫn có thể nhìn ra được từ
khóe mắt hắn, cái miệng rộng, phần cơ vặn vẹo trên gương mặt, nhìn được
sợ hãi và không cam lòng của hắn. Có vẻ như, dáng vẻ trước khi chết
không hề như di thư thể hiện sự thong dong hiểu rõ.

Đột nhiên, tôi nghi ngờ tính chân thật của bức di thư trong máy tính.

Mọi người nhìn tôi kỳ quái, lại đưa mắt nhìn thi thể. Triệu Thần Khởi

nâng thi thể lên. Bởi vì nó đã cứng ngắc, không thể nào uốn nắn được nữa,
nên tôi chỉ có thể ngồi xổm xuống dưới phần đầu, nhìn ót hắn.

Tơ máu đỏ sậm xen lẫn với hỗn hợp trắng sữa như tôi nghĩ, cái đống

ấy dính trên mớ tóc đen ngắn ngủn.

Thấy thế, tôi suýt ngã ra đất. Ninh Phàm Kỳ tinh mắt, tiến lên đỡ lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.