QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 76

Tuy nhiên phần lớn thời gian, tôi luôn cảm thấy lão Tứ là đang chuẩn

bị làm gì, hoặc nên nói… “nó” chuẩn bị làm gì…

Mặt khác, từ ngày đó trở đi, lão Tứ vẫn luôn ho khan, tần suất dữ dội

khiến chúng tôi còn cho rằng hắn bị lao. Sau đó hỏi hắn, hắn bảo lúc giải
phẫu hít phải nước thuốc, cho nên bị dị ứng chút. Điều này cũng khiến lão
Đại lải nhải hồi.

Theo thời gian trôi qua, trong trường dường như cũng lắng lại. Người

bàn luận về lão Tam càng ít thì Tiểu Phàm càng ít hơn nữa. Cũng chỉ có
trong phòng ký túc chúng tôi còn chưa thoát khỏi bóng ma, thậm chí có
phần bị cuốn vào quá sâu, không kiềm chế được.

Còn Tiểu Phàm thì xem như đã thoát ra rồi. Hôm trước tôi cùng Ninh

Phàm Kỳ thăm cậu ta, dù tình trạng vẫn không tốt lắm, thấy Ninh Phàm Kỳ
thì vẫn có vẻ mặt sợ sệt như vậy. Nhưng cũng phải nói tiếp, tôi không biết
Ninh Phàm Kỳ làm anh trai nghĩ thế nào ấy, vậy mà cùng mẹ kế bàn bạc
cho Tiểu Phàm chuyển trường. Mà có lẽ thật sự như gã nói, mẹ kế gã có
chút phụ thuộc, cha gã cũng rất quan tâm gã, tôi cùng ngày trở lại trường có
nghe nói mẹ Tiểu Phàm đến làm thủ tục chuyển trường. Hy vọng điều này
thật sự có thể giúp cậu ta.

Mặt ngoài mọi thứ hết thảy đều bình thường, nhưng tôi càm thấy đi

chỉ là bình yên trước cơn bão. Sự bồn chồn vẫn luôn ngủ đông, ẩn dật, tăng
cao không đổi.

Vì để thư giãn khỏi loại lo lắng này, tôi cũng âm thầm hy bọng có thể

tìm được điểm mấu chốt để đánh vỡ cục diện bế tắc này, tôi bắt đầu bắt tay
vào thu lại di vật của lão Tam. Lão Tam chỉ có một chị gái, lại ở nước
ngoái. Quan hệ của hai người cũng không tốt, chúng tôi bình thường cũng
rất ít nghe hắn nhắc gì tới chị ta, chính hắn đã nói, hắn tự coi mình là cô
nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.