QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1200

“Cao hứng?” Phượng Thương nhếch mi, nhìn gương mặt phấn nộn của

Mộ Dung Thất Thất, nếu không phải nhiều người ở đây, hắn thật muốn một
ngụm cắn, hảo hảo nhấm nháp hương vị của nàng.

“Điều ấy thể hiện ánh mắt của chàng quá tốt! Càng nhiều người yêu

thích ta, càng có thể chứng minh ánh mắt của chàng tốt, chọn được bảo bối
tốt nhất trên đời!”

“A ——” Đối với mồm mép lanh lảu của Mộ Dung Thất Thất, Phượng

Thương chỉ có thể vươn tay nhéo nhéo cái mũi của nàng, “Vì sao mỗi lần ở
trước mặt Khanh Khanh,tài ăn nói của ta lại trở nên vụng về rồi? Chẳng lẽ
Khanh Khanh là người do trời phái tới để khắc chế ta?”

“Chàng nói đúng! Trước khi ta đến, ông trời đã nói với ta rằng, đời này,

nhiệm vụ duy nhất của ta chính là hàng phục chàng, giải cứu hết thảy
những nữ đồng bào trong dầu sôi lửa bỏng. Phật viết, ta không vào địa ngục
thì ai vào. Hôm nay, ta buông tha hết thảy, xuống địa ngục cùng chàng, chỉ
để cứu giúp* chàng.” (*gốc: độ trong phổ độ)

Khó khi Mộ Dung Thất Thất chịu nói nhiều lời dỗ ngon dỗ ngọt như vậy,

khiến cho Phượng Thương càng yêu mến nàng. Trước kia ở chung, Mộ
Dung Thất Thất luôn phòng ngừa quá mức, có chút rụt rè, nhưng từ khi hai
người cùng ngủ chung, phòng tuyến của tiểu nữ nhân này tựa hồ đang dần
từng chút tan rã, đó là một dấu hiệu tốt!

“Khanh Khanh, nàng nói quá đúng!” Phượng Thương đưa môi đến sát

bên tai Mộ Dung Thất Thất, nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai nàng, giọng nam
trầm thấp, quyến rũ, mang theo chút hơi ấm hấp dẫn, vờn quanh vành tai
khéo léo của Mộ Dung Thất Thất, trêu đùa thính giác cùng xúc giác bên tai
nàng.

“Nếu sứ mạng của nàng là thế, hay là hãy dùng thân mình mà giúp ta,

đêm nay nàng ở trên giúp* ta đi!” (*gốc: thượng độ…đều là độ, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.